Thẩm Di nhìn thẳng về phía trước, né tránh ánh mắt thẳng thắn của anh.
Trước đây cô đã thích anh, bây giờ vẫn rất thích.
Thích sờ mó anh cũng vậy, sau khi lớn lên thậm chí khi còn chưa biết anh chính là anh trai họ Tạ, cô đã lén sờ mó anh rồi.
Người bị sờ mó như anh tính ra cũng có chút đáng thương.
Chiều đến, hoàng hôn dần dần buông xuống, ánh sáng dịu nhẹ của ráng chiều rọi xuống người họ, kéo dài cái bóng của họ.
Lúc chuẩn bị ra về, họ rời khỏi bãi biển, ngồi xuống một chiếc ghế dài trên bãi biển. Đợi rửa sạch cát mịn xong, Chu Thuật Lẫm rất tự nhiên quỳ một gối trước mặt Thẩm Di, mang đôi giày vẫn cầm trong tay đi vào cho cô.
Cảnh tượng này dường như không hề có gì bất thường.
Nhưng dì viện trưởng ngẩn ra một giây mới chấp nhận được ‘cú sốc’ này.
Có người đi ngang qua đây, nhìn hai giây rồi đột nhiên giơ điện thoại lên chụp một bức ảnh.
Chậc chậc chậc.
Đúng là vợ chồng son.
Như keo như sơn.
Phim thần tượng còn chẳng dám quay như vậy!
Bởi vậy, chẳng trách đám người trên mạng suốt ngày cứ đòi ‘đẩy thuyền’, đổi lại thì ai mà chẳng muốn ‘đẩy thuyền’ cơ chứ?!
Buổi tối còn có tiệc, khách khứa trên đảo có thể cùng nhau vui vẻ náo nhiệt.
Chu Thuật Lẫm và Thẩm Di đến sớm, cô mặc một chiếc váy dạ hội, tùng váy xòe bồng bềnh.
Sau khi vào phần khiêu vũ, điệu nhạc du dương, Chu Thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3594854/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.