Đã nói là kết thúc, nhưng lại làm thêm một lần nữa.
Có vẻ như người nào đó không biết thỏa mãn là gì, muốn bù đắp lại những gì đã bỏ lỡ tối qua.
Ban đầu Thẩm Di muốn dậy sớm, đi ra ngoài sớm cũng có thể thoải mái hơn. Nhưng sau khi kết thúc lần này, cô chỉ muốn duỗi người, ngón tay co lại, cảm nhận được sự lười biếng vô tận, không muốn di chuyển chút nào nữa.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, vừa được anh đặt xuống ổ chăn mềm mại, cô chỉ cố gắng chiến đấu khoảng ba giây là đã từ bỏ, lập tức chìm vào giấc ngủ.
Ga trải giường đã được thay một bộ, bộ đồ ngủ tối qua cũng bị xé rách hoàn toàn, cô đã mặc một bộ đồ ngủ mỏng hơn. Nằm trên chiếc giường to lớn, trông cô thật nhỏ bé và vô hại.
Chu Thuật Lẫm đứng bên giường cụp mắt nhìn cô, khóe miệng không khỏi gợi lên nụ cười lười biếng. Hôm nay cô ngủ rất nhanh, giống như chỉ cần muộn một bước là sẽ bị bắt lại làm việc khác vậy.
Ánh mắt anh lưu luyến trên gương mặt đang say ngủ của cô, thực ra vừa rồi chẳng đâu vào đâu cả. Truyện Linh Dị
Chỉ là cô quá yếu đuối, không thể làm được nhiều chuyện, ngay cả chạm vào cũng không được phép chạm, anh mới buộc phải ngừng lại.
Nếu bắt anh phải nói, thì đây chỉ là một khởi đầu.
Một góc trong phòng chứa đầy quà tặng, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của tảng băng này, các phần khác đã được để trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3594853/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.