Thẩm Hàm Cảnh không tìm khẩu trang nữa, cô ta nhìn Chu Thuật Lẫm, cảm thấy câu hỏi của anh thật khó hiểu.
“Tôi không phải người trong đoàn phim, chỉ tới thăm bạn của tôi hai lần thôi, sao lại quen thuộc được chứ?”
Đoàn phim có rất nhiều người, đương nhiên đã có người chú ý đến tình huống bên này, tò mò nhìn xung quanh.
Cô ta nhìn thoáng qua tình cảnh trước mặt, bình tĩnh hỏi: “Anh nói vậy là có ý gì? Anh đến tìm tôi à?”
Đội hình xung quanh vẫn không thay đổi, Chu Thuật Lẫm cũng chỉ lạnh nhạt nhìn cô ta: “Thật không?”
“Nếu không quen thuộc thì sao có thể tùy tiện đặt tấm kính của cô vào đây theo ý của cô được?” Anh nhếch môi, “Tôi còn tưởng cô rất quen thuộc nơi này đấy.”
Hai chữ tấm kính bất ngờ xuất hiện khiến đầu óc Thẩm Hàm Cảnh nổ ầm một tiếng, cô ta nhìn anh, hỏi: “Tấm kính gì của tôi?”
Giọng nói của Chu Thuật Lẫm dần lạnh đi: “Là tấm kính do cô sắp xếp, làm theo lời cô nói thì chẳng phải là tấm kính của cô sao?”
Trong lời nói của anh hiện có giấu lưỡi dao sắc bén. Bầu không khí bình thản vừa rồi chợt biến mất, thay vào đó là cái lạnh đột ngột.
Cũng đã nói đến nước này, từ quân bài đen biến thành quân bài trắng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người đến không có ý tốt.
Thẩm Hà Cảnh im lặng nhìn anh giây lát, sau đó mấp máy đôi môi khô khốc: “Tôi không hiểu anh đang nói gì.”
Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518457/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.