Vừa rồi Thẩm Di xem di động mới phát hiện tin nhắn của Chung Du: [Cậu nhận được đồ tớ mua cho cậu chưa? Nhớ kiểm tra nhé baby (icon quỷ quyệt)]
Nhìn thấy icon kia, trong lòng cô thầm hét không ổn rồi.
Lần trước Chung Du bảo cô nhớ kiểm tra chuyển phát nhanh, lúc ấy cô đã vốn muốn hỏi nhưng hình như bị chuyện gì đó dời đi sự chú ý, sau đó bận rộn lại quên mất.
Cho đến khi nhìn thấy tin nhắn này, những ký ức bị lãng quên chợt hiện lên trong đầu cô. Cô không biết Chung Du tặng quà gì, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Chu Thuật Lẫm, trong lòng cô bỗng thấy cả kinh.
Tiêu rồi.
Cô không tự tháo ra, cũng không chủ động giấu đi, ngược lại còn bảo anh mở ra xem.
Cổ họng Thẩm Di khàn đặc, lần này thật sự không thể giải thích được nữa.
Sau lần cô để quên đồ lót trong phòng tắm thì đây là lần thứ hai cô gặp phải tình huống éo le như vậy.
—— cái lần giả vờ ngủ để sờ lén anh đó không tính, bởi vì không bị phát hiện.
Cô khô khốc giải thích: “Không phải tôi mua.”
Chu Thuật Lẫm khẽ gật đầu, tự nhiên tiếp lời: “Là bạn tặng?”
“…..”
Bạn bè tặng thứ này, hình như cũng không tốt lắm.
Thấy anh cúi xuống nhìn tiếp, trong đầu Thẩm Di ầm ầm một tiếng, cuống quít bước nhanh tới.
Là một cái hộp rất tinh xảo, còn dùng ren thắt thành một cái nơ phức tạp, sức nặng cũng không nhỏ.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518437/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.