- Mau đuổi việc cô ta đi, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Bà chủ tịch nói khẽ với trợ lý của mình.
- Dạ tôi biết rồi thưa chủ tịch.
Trợ lý Dương cúi đầu rồi đi lại gần phía quầy tiếp tân, cô không biết trợ lý Dương đã nói gì nhưng nhìn thấy khuôn mặt bàng hoàng không trắng bệch không công giọt máu của nhân viên tiếp tân thì cô đã biết được kết cục của cô ta rồi.
- Ta còn có việc nên đi trước, ngày mai ta sẽ cho người đến đón con đi thử váy cưới.
- Nhanh vậy sao ạ.
- Tất nhiên rồi, ta rất mong có cháu dâu mà.
Bà ấy mỉm cười đầy vui vẻ rồi rời đi, còn cô thì đứng hình vài giây.
" Mình mới là học sinh cấp 3 thôi mà, sắp trở thành bà nội trợ rồi "
Nghĩ đến cảnh tay ẵm con, đầu tóc rối bù vừa lo việc nhà lại phải cho con bú. Còn chưa kể đến người chồng mà cô chưa từng biết mặt, liệu hắn ta có bị thiểu năng trí tuệ, hay là một tên biến thái thích hành hạ vợ con.
Mới nghĩ tới đó thôi là cô đã khóc không ra nước mắt rồi, giờ chỉ biết gào khóc trong lòng.
* Âu Dương Triết: Hắt xì *
Uể oải lê từng bước chân ra cửa chính, chỉ cần nghĩ tới việc ngày mai mình sẽ bị cho lên thớt thôi là cô đã cảm thấy cả thế giới sụp đổ rồi.
- Cô chủ sao vậy, nhìn cô không được vui?
Tài xế thấy cô bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-song-sinh/2110479/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.