Khuôn mặt của Tuệ Hy hiện lên nét gian ác, ánh mắt đầy sự khinh bỉ. Nhìn cô ta lúc này khác với vẻ thuần khiết thường ngày, giống như là hai con người khác nhau vậy.
- Còn đứng đấy làm gì mau đi ra ngoài
- D...ạ
Cô ta trừng mắt nhìn người làm quát khiến người làm sợ hãi chạy ra ngoài.
Cô ta đi lại gần bàn trang điểm tay cầm lấy chiếc lược chải nhẹ mái tóc, từng cử chỉ rất bình thản.
- Là cô đã đẩy cô Tuệ Nghi phải không?
Dì Hồng bước vội vào phòng tức giận nói.
- Dì đang nói gì vậy, con nghe thật không hiểu đó.
Tuệ Hy đặt nhẹ chiếc lược xuống bàn nhìn dì Hồng với khuôn mặt vô tội.
- Ở đây chỉ có tôi và cô, nên cô không cần phải đóng kịch nữa.
Khi nghe câu đó biểu cảm trên khuôn mặt cô ta thay đổi trong nháy mắt, ánh mắt đầy vẻ mưu tính miệng cười khinh bỉ.
- Bà đã biết rồi sao? Đúng là tôi đã đẩy nó, rồi sao bà tính làm gì tôi?
- Nhưng cô chủ là e gái của cô mà.
- Bà im đi trong cái nhà này chỉ có tôi là cô chủ duy nhất, đúng nó là em tôi nhưng tôi chưa bao giờ coi nó là em.
- Tôi sẽ đi nói chuyện này với ông chủ.
- Được thôi bà cứ nói đi nhưng liệu ba tôi có tin một người làm như bà không. Tôi khuyên bà nên biết thân biết phận làm tốt công việc người làm của mình nếu không tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-song-sinh/2110471/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.