Sáng hôm sau, cô thức dậy từ lúc sáu giờhơn. Vệ sinh cá nhân một chút rồi xuống bếp lấy sữa cho mèo ăn. Rồi chạy tới mở cửa ra, quả nhiên, trước mặt cô xuất hiện một giỏ đồ ăn thơm nức mũi. Chạm vào vẫn còn rất nóng, hẳn là mới mang tới cách đây không lâu.
Cô cho đồ ăn vào các hộp đồ ăn nhỏ lẻ khác, rồi len lén giấu cái giỏ xuống chạn dưới bếp. Sau khi đóng nắp hộp cuối cùng, thì bà Mỹ cũng đã dậy,mặc chiếc váy ngủ mỏng tanh màu tím kiêu sa, thập phần xinh đẹp đi từtrên cầu thang xuống.
Cô nhanh nhẹn bày đồ ăn ra, đểbà ta vừa an tọa liền có thể dùng bữa sáng ngay. Cô cũng ngồi xuống ănsáng luôn, không quên mời và chúc ngon miệng người đối diện.
“Này!” Bà ta gọi.
“Dạ?” Cô ngẩng đầu.
“Nhung với cái cậu Quân đó thế nào rồi?”
“A…” Cô kêu lên rồi đáp: “Tốt lắm ạ! Ngài tổng tài rất tin tưởng và trọngdụng Nhung, ngài cũng nhiều lần khen cô ấy rất chăm chỉ và xuất sắctrong công việc…”
“Tình cảm thì sao?” Bà ta hỏi.
“Phát triển ngày một tốt đẹp ạ.” Cô cười sáng lạn.
Bà Mỹ hài lòng gật đầu rồi hỏi tiếp: “Thế Nhung nó lại đi làm rồi à?”
“Dạ! Đã đi từ sáng sớm rồi ạ.”
“Vậy ăn nhanh rồi đi đưa cơm cho nó đi. Chả biết dạo này bận cái gì mà thường xuyên đi sớm thế nhỉ?” Bà Mỹ thở dài.
“Vâng!” Phương Anh gật đầu rồi tiếp tục cuối xuống ăn nhẹ nhàng, chậm rãi, kiểu phong cách quý tộc ấy. Từ ngày đến đây sống, nào có được vô tư ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-sieu-than-bi-cua-lo-lem/76926/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.