Về tới nhà, cô chạy xuống trước dùng chìa khóa mở cửa. Hoàng Đức Kiệt xách đồ theo cô vào trong. Anh vô cùng tựnhiên đi thẳng vào bếp, xắn tay áo lên và bắt đầu nấu nướng.
“Anh ta có vẻ rất quen thuộc với ngôi nhà này.”Phương Anh đứng dựa vào cửabếp nhìn theo, ngẫm nghĩ. Từ việc ướp thịt đến cắt rau củ, anh làm rấtnhanh gọn, đặc biệt thông thạo mọi vị trí để đồ dùng trong bếp. Trongkhi cô mất nguyên buổi sáng để nhớ hết mọi ngóc ngách trong căn nhà này. Kết luận: Hoàng Đức Kiệt từng đến đây rất nhiều lần.
Nhưng công nhận anh ta rất đẹp trai. Mái tóc màu nâu, được tỉa hai bên vàvuốt ngược ra sau rất thời thượng. Đôi mắt một mí như biết cười. Ngườita bảo, con người châu Á mà sở hữu chiếc mũi dọc dừa là đẹp nhất. Và thế nào anh ta lại có, ghen tỵ thật. Kiệt phải hơn cô một cái đầu, chắc tầm 1m8.
“Công việc vẫn ổn chứ?” Phương Anh hỏi.
Dù rất bận với công việc bếp núc, nhưng Kiệt vẫn quay ra tươi cười trả lời cô: “Ừ! Dạo này nhà anh làm ăn phát đạt lắm! Lượng khách hang ngày càng tăng, lượng sản phẩm tiêu thụ khá tốt, hàng tồn kho cũng ít dần đi…”
“Vậy à? Bận bịu với công việc như thế mà tôi lại bắt anh nấu cơm cho như thế này, ở công ty không sao chứ?” Cô xoay xoay tờ danh thiếp trong tay.
“Không. Có thư kí lo rồi, tối về anh mới làm việc và kiểm tra lại trên laptopsau, chứ bình thường thì cũng rảnh…” Hoàng Đức Kiệt nói.
Phương Anh không đáp. Vô tình thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-sieu-than-bi-cua-lo-lem/76925/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.