Nó thật không hiểu tại sao nơi nó dịch chuyển đến là khu vườn củahắn. Quả thật nơi đây đúng với những gì nó mong muốn, rất yên tĩnh,không có ai làm phiền nhưng nơi này lại khiến nó thấy buồn hơn bởi lẽ nơi đây chứa đầy ắp kỉ niệm của nó và hắn, cũng là nơi mà nó lần đầu tiên gặp lại hắn sau bao năm lưu lạc.
Nhìn những cánh hoa xác xơ trong gió nó không khỏi buông tiếng thởdài. Nếu đã đến đây rồi thì cứ ở lại vậy, dù sao nó cũng không biết được nơi nào thích hợp hơn để nó có thể suy nghĩ.
Trong khi nó đang đắm chìm trong những suy nghĩ của riêng mình thìtại kí túc xá, hắn vẫn không ngừng vừa gọi tên nó vừa gõ cửa. Tiếng gõcửa ngày càng gấp gáp khi hắn không nhận được bất kì một sự hồi âm nàotừ bên trong phòng nó. Bé Pi ở trong phòng cũng bất lực, đúng là bé Picó thể xuyên qua mọi kết giới nhưng đối với kết giới của nó thì bé Pikhông thể xuyên qua được.
Hắn tâm trạng cực kì lo lắng, lúc nãy hắn đã nhận ra thái độ của nókhông được bình thường rồi, giờ nó lại như thế này hỏi sao hắn không locho được. Anh nãy giờ đứng quan sát tình hình, thấy hắn như vậy, lạithấy nó không lên tiếng cũng không chịu mở cửa cũng bắt đầu lo lắng, cócảm giác bất an. Ngay lập tức, anh cũng đến trước cửa phòng nó, cùng với hắn không ngừng gọi nó và gõ cửa.
Nhưng đáp lại hai người học vẫn là sự im lặng đến kì lạ.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-phu-thuy/2933889/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.