Mặt cho nước mắt rơi mặn chát, mặt cho những tiếng nấc cứ thế nghẹnngào, nó vẫn cố gắng duy trì tốc độ cao nhất, khoảng cách giữa nó vàthuộc hạ của Gurena mỗi lúc một gần. Một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa bà ta chắc chắn sẽ bị nó đuổi kịp và nó nhất định phải điều tra ra tung tích của mẹ bằng mọi giá.
– Oh, cháu gái yêu quý!!!
Nó sững người, chổi thần cũng theo đó mà đột ngột dừng lại khiến cảngười nó vì tốc độ nãy giờ quá nhanh mà lao hẳn về phía trước, chỉ mộtchút nữa thôi nếu nó không giữ thẳng bằng kịp thì chắc chắn sẽ rơi khỏichổi và mất mạng.
Nó nghiêng người, nhìn sang hướng phát ra giọng nói.
Gurena???
Bà ta đang xuất hiện ở ngay đây, ngay cạnh nó. Bà ta khoác trên người một bộ trang phục toàn màu đen hắc ám, đã vậy, bà ta còn đang đứng trên một con quạ đen khổng lồ mà theo phán đoán của nó chắc con quạ đó chính là linh thú của bà ta, cũng giống như bé Pi là linh thú của nó.
Thấy nó vẫn ngẩng người, Gurena khẽ bật cười, một nụ cười mị hoặckhiến nó lại tiếp tục ngẩng ra. Phải nói rằng theo trí nhớ ít ỏi của nóvề mẹ thì Gurena rõ ràng có rất nhiều nét giống với mẹ nó, cũng như lúcnày đây, tuy nó biết nụ cười đó không hề tốt đẹp gì nhưng nó vẫn có thểliên tưởng đến nụ cười hiền đầy dịu dàng của mẹ nó khi chải tóc cho nó.Không để nó tiếp tục ngẩng ngơ, Gurena liền lên tiếng:
– Nhìn ta bằng ánh mắt yêu thương như vậy có lẽ không phù hợp cho lắm nhỉ.
Nó giật mình, thu hồi lại ánh mắt vừa nãy của mình, thay vào đó là dáng vẻ lạnh lùng cùng đôi mắt không cảm xúc. Nó lạnh giọng:
– Tôi đang muốn tìm bà, không ngờ lại gặp dễ đến vậy.
Gurena bật cười ha hả, giọng nói giễu cợt:
– Câu này ta nên nói mới đúng.
Rồi Gurena không nhanh không chậm, nói tiếp:
– Thuộc hạ của ta chắc cũng cho ngươi biết rồi, ta sẽ tặng ngươi một món quà nhỏ để… chúc mừng cho ngươi vừa tìm được tình yêu.
Nói rồi, bà ta lại cười bí hiểm. Nó nhíu mày:
– Bà đừng vòng vo nữa, vào thẳng vấn đề đi.
Gurena chật lưỡi, lắc lắc đầu:
– Làm việc rất dứt khoác, ta rất thích đấy.
Nhận lại cái nhíu mày thứ hai của nó, Gurena vào thẳng vấn đề:
– Cháu gái yêu quý. Món quà của ta chính là một bí mật rất đáng giá.
– Nói nhanh đi.
Nó lạnh giọng chen vào. Gurena tỏ vẻ hơi khó chịu, không ngờ một connhãi như nó mà có thể nói chuyện với bà ta như vậy. Nhưng rồi rất nhanhchóng, bà ta khẽ nở một nụ cười, tiếp tục món quà còn dang dở:
– Cái đêm định mệnh – ngày sinh nhật của ngươi – chắc ngươi biết có chuyện gì xảy ra rồi chứ?
Lời nói của Gurena nhắc nó nhớ về cái đêm kinh hoàng đó. Cái đêm đãlàm cho nó từ một nàng công chúa hạnh phúc trở thành một người mất hếttất cả. Trong ánh mắt nó hiện lên một nỗi xót xa. Nhưng nó nhanh chóngxua đi cảm xúc trong mình. Hiện tại, nó đang đối diện với Gurena, nónhất định phải bình tĩnh, khổng được để bị chi phối, nếu khong rất dễ bị bà ta lợi dụng điểm yếu để làm gì đó. Nó khẽ gật đầu.
Gurena nhếch mép cười, tiếp:
– Ngươi nghỉ liệu đêm đó ta có thể dễ dàng thành công tiêu diệt cảmột gia tộc hoàng gia chứa sức mạnh phép thuật mạnh mẽ nhất thế giớiphép thuật như vậy sao?
– Ý bà là…
Nó nhíu mày, nghi hoặc.
Gurena gật đầu:
– Đúng vậy. Đêm đó không chỉ có ta ra tay mà còn có người giúp sức cho ta.
Nó sửng sốt. Gurena hài lòng trước nét mặt nó hiện tại, giọng đều đều:
– Và người đã giúp đỡ ta không ai khác chính là cha ruột của người mà ngươi đang yêu – Quốc vương Vương quốc Bóng tối.
Nó giật nảy mình, cảm giác chao đảo. Chuyện này… rốt cuộc là như thế nào? Tại sao lại trở thành như vậy???
– Lời nói của bà đáng tin sao?
Nó cố giữ lấy bình tĩnh, hỏi Gurena bằng giọng sắc lạnh. Gurena bật cười:
– Ta không cần thiết phải nói dối ngươi đâu, cháu gái à.
Nó nhếch mép cười:
– Chẳng có lí do gì mà Quốc vương Vương quốc bóng tối phải làm vậycả. Thế giới phép thuật luôn sống rất yên bình, lời bà nói không có chút lí lẽ hay chút đáng tin nào cả.
Gurena khẽ nhún vai:
– Tin hay không cũng được. Nhưng để ta nói ngươi nghe lí do hắn ta giúp đỡ ta hạ sát cả hoàng tộc đặc biệt của ngươi.
Nó nhìn Gurena chăm chăm, lắng nghe bà ta nói. Gurena nói tiếp:
– Tình yêu luôn là mù quáng. Tên quốc vương ngu ngốc đó đã đem lòngyêu ta, hắn nói sẽ nguyện làm theo bất cứ điều gì ta muốn để chứng minhtình yêu với ta nên hắn đã làm như vậy. Hơn nữa, hắn từ lâu đã nung nấu ý đồ tiêu diệt hoàng tộc của ngươi để thâu tóm quyền lực. Việc này cũngdễ hiểu thôi mà.
Nó sững người, cảm giác cực kì suy sụp. Gurena đúng là người độc ácnhư thực sự thì bà ta cũng không có lí do gì để phải nói dối nó như vậy.
Thế nhưng, nó có việc quan trọng hơn cần giải quyết với bà ta. Nó gạt bỏ những cảm xúc vừa rồi, tiếp tục đối mặt với Gurena:
– Còn mẹ tôi? Bà đã giấu mẹ tôi ở đâu rồi?
– Oh, mẹ ngươi sao???
Bà ta cười khiêu khích:
– Em gái ta đang ở cùng ta rất vui vẻ, ngươi cứ yên tâm.
Ánh mắt nó lộ rõ vẻ tức giận:
– Tôi nhất định sẽ cứu được mẹ tôi. Mau trả mẹ lại cho tôi.
Gurena cười khẩy:
– Trừ khi ngươi tiêu diệt được ta, nếu không thì đừng hòng.
Nó cũng nhếch mép cười khẩy, đáp lại Gurena:
– Nếu đã vậy thì tôi đành tiêu diệt bà thôi.
Gurena cười lớn, vẻ mặt đầy thích thú trước lời nói của nó. Bà ta cất giọng đầy hào hứng:
– Rất thú vị đấy. Nhưng rất tiếc, không phải bây giờ. Hẹn gặp ngươitại nơi ở của ta vào ngày sinh nhật sắp tới, để xem khi đó ai mới làngười bị tiêu diệt.
Nói rồi, bà ta không cho nó đáp lại, hiệu cho linh thú của mình bay đi mất.
Nó biết, lúc này dù có đuổi theo cũng vô ích, sẽ không thu được kếtquả gì. Nó biết, mình chưa đủ khả năng chống lại bà ta, vì vậy, nó cầnphải luyện tập thêm nữa và vượt qua được bà ta. Nó cũng biết rằng, những lời bà ta nói vừa nãy đã làm tim nó rỉ máu, tổn thương sâu sắc. Nó cầnthêm thời gian để tìm hiểu và vượt qua nổi đau này.
– Ryu.
Lúc này, hắn và anh cũng đã đuổi kịp.
Nó quay lại theo tiếng gọi. Nó thấy rõ, khuôn mặt lẫn ánh mắt của cả hai người cũng đầy sự quan tâm và lo lắng dành cho nó.
Nó lặng lẽ bay đến gần anh và hắn. Nó rất muốn mỉm cười cho hai người họ yên tâm nhưng nó không sao cười nổi. Nhìn thấy hắn, tim nó như càngthêm đau, tổn thương lại càng nặng. Tại sao? Tại sao cha của hắn lại làngười tham gia sát hại hoàng tộc của nó? Tại sao? Tại sao cha hắn lại là kẻ thù của gia tộc nó???
Nó cố gắng giấu đi cảm xúc nhưng ánh mắt vẫn lộ rõ tia u buồn cùng nõi đau khỏ. Nó nhìn anh, cố gắng lảng tránh ánh mắt của hắn, nói nhẹ nhàng:
– Chúng ta… về thôi.
Hắn nhận ra nó có vẻ gì đó khan khác, nhẹ giọng hỏi:
– Ryu, vừa rồi xảy ra chuyện gì sao?
Lúc này, Haku và Leon cũng đã theo kịp hắn và anh.
Nó lắc đầu tỏ vẻ không sao nhưng ánh mắt nó đã nói lên tất cả. Hắnnhìn nó, khẳng định đã có chuyện gì đó xảy ra nên nó mới như vậy. Nhưngtheo thái độ và cách nói chuyện của nó hiện giờ, có lẽ nó chưa muốn nói. Thôi thì mọi chuyện để khi nào về kí túc xá rồi giải quyết tiếp vậy.
Nghĩ vậy, hắn gật nhẹ đầu, lập tức quay người. Cả nó, hắn, anh, Haku và Leon cũng theo đó bay trở lại kí túc xá.
Về đến kí túc xa, anh và hắn cho phép Haku và Leon đi nghỉ ngơi, thời gian qua hai người họ đã vất vả nhiều rồi. Còn nó, không nói khôngrằng, cứ thế một mạch bước vào phòng mình, khóa chặt cửa lại, đã vậy còn giăng thêm kết giới quanh phòng, một kết giới đặc biệt của riêng nó màchỉ có nó phá giải được nên không ai có thể xâm phạm, kể cả người cóphép thuật cực giỏi như hắn và anh.
Bé Pi thấy nó trở về, vui mừng bay đến đứng trên vai nó, cọ cọ cáiđầu nhỏ vào má nó một cách đầy thích thú. Nó cũng theo thói quen, đưatay vuốt ve bộ lông tím mềm.
Lúc này đây, bé Pi thôi không cọ đầu vào má nó nữa vì bé Pi đã cảmnhận nó đang có gì đó không ổn. Đôi mắt nhỏ long lanh nhìn nó chăm chăm. Bé Pi phát hiện ra ánh mắt nó đang chứa đầy u buồn và đau khổ. Bé Pingơ ngác nhìn nó, ánh mắt đầy tò mò, hàm ý muốn hỏi rốt cuộc nó đang xảy ra chuyện gì.
Thông qua đôi mắt nhỏ, nó hiểu những gì bé Pi đang nghĩ. Thật chậmrãi để kiềm nén sự đau khổ, nó lần lượt kể cho bé Pi nghe những chuyệnđã diễn ra, kể cả chuyện của mẹ nó lẫn chuyện về cha của hắn. Từng giọt, từng giọt nước mắt long lanh cứ theo từng lời kể của nó mà rơi xuống,không thể ngừng.
Nó nấc lên nghẹn ngào, nước mắt vẫn không ngừng rơi. Nó nói với bé Pi bằng giọng nức nở:
– Mẹ chị đang trong tay Gurena, chị thực sự rất lo cho sự an nguy của mẹ. Bà ta nhất định sẽ không để yên cho mẹ đâu. Còn anh Ren, tại saocha anh ấy lại là người tham gia sát hại hoàng tộc của chị chứ? Tại saolại như vậy? Như vậy chẳng phải anh ấy là kẻ thù của chị hay sao, chẳngphải chị đang yêu kẻ thù của mình hay sao???
Bé Pi im lặng nhìn nó. Lúc này, bé Pi đã hiểu được nó đang đau khổđến mức nào, đã hiểu được lí trí và trái tim nó đang đấu tranh gay gắtnhư thế nào giữa tình yêu và thù hận. Còn gì đau khổ hơn khi biết ngườimẹ mà mình yêu thương đang gặp nguy hiểm, còn gì đau khổ hơn khi ngườimà mình yêu lại là con trai của kẻ thù.
Nước mắt rơi ngày một nhiều mặt cho nó có cố gắng lau đi, cố gắngkiềm nén. Tiếng nấc của nó ngày càng lớn hơn, ngày càng nghẹn ngào hơn.
– Ryu, Ryu.
Giọng nói tuy có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra lại đầy sự ấm áp và quan tâm vang lên bên ngoài cửa phòng nó cùng với tiếng gõ cửa.
Là hắn, hắn đang ở trước cửa phòng nó. Nó cũng muốn gặp hắn, muốn kểhết cho hắn nghe nhưng hiện tại nó chưa thể làm được, nó cần thêm thờigian để suy nghĩ thật chắc chắn xem nó nên làm thế nào mới đúng.
Nghĩ vậy, nó đặt bé Pi lên giường rồi lập tức dịch chuyển đi khỏiphòng kí túc xa. Nó muốn đến một nơi nào đó thật yên tĩnh, một nơi nàođó chỉ có mình nó để nó có thể suy nghĩ thật thấu đáo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]