Nói đến đây Nguyệt liền hoảng hốt hỏi :
- Họ dẫn bà ấy đi đâu cơ chứ ?
- Em…cũng không biết nữa. Em thấy họ chuẩn bị rời đi là em chạy về thông báo với Mợ ngay đó.
- Họ đi về hướng nào em nhớ không ?
- Dạ nhớ ! Họ đi về hướng khu rừng rậm bên kia đồi ạ.
Nguyệt đăm chiêu, nếu cứ chần chừ như vậy thì chắc chắn sẽ mất dấu bọn chúng ngay. Nên Nguyệt liền kéo Nàng nhanh lại gần mà nói nhỏ :
- Bây giờ em ở đây chờ Cậu về thì nói cho Cậu biết mà kêu người đến cứu giúp. Còn tôi sẽ đi theo bọn chúng để không bị mất dấu.
- Không được đâu Mợ ! Mợ mà có chuyện gì là Cậu đánh em chết ! Nguy hiểm lắm không được đâu !
- Em yên tâm đi. Ta sẽ thật cẩn thận không để cho bọn chúng phát hiện đâu. - Tôi đi nha !
Vừa dứt lời Nguyệt liền đi nhanh về hướng mà Nàng đã nói. Con Nàng vẫn đứng đó ngây người chưa kịp phản kháng thì Nguyệt đã đi mất hút.
Về phía của Thiện mới sáng sớm Thiện đang ngồi ở trên giường thì thằng Biển hớt ha hớt hải chạy từ bên ngoài vào thông báo là thằng Thành đến gặp cậu nói có chuyện rất cấp bách cần phải nói cho cậu biết để đề phòng. Thiện nghe vậy liền hấp tấp đi ngay không kịp nói trước cho Nguyệt biết. Ra đến nơi thằng Thành gặp cậu với thân người đầy vết thương, khuôn mặt bầm tím ,nó khóc lóc nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nha-hoi-dong/3079459/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.