Ông Quý vừa khám bệnh cho vài người trong xóm xong thì từ ngoài cửa rào, một bóng người to lớn đi nhanh đến gần ông, giọng nghiêm trang nói :
- Anh Quý !
Từ nét mặt đang mộc mạc chất phát chuyển sang nghiêm túc, bệ vệ. Ông Quý cất tiếng hỏi :
- Sao rồi ? Đã tìm thấy chưa ?
- Dạ..bọn em nghe theo lời dặn dò của anh, tìm đường xuống vách núi đó lục tìm từng ngõ ngách kỹ càng nhưng đến một vết máu cũng không tìm được nữa là…cái xác.
Nghe đến đây ông Quý nhíu mày, miệng thốt lên :
- Đúng là quái lạ ! Chẳng lẽ bà ta chưa chết ?
- Chuyện đó cũng không nói trước được đâu anh à ! Tuy vách núi đó rất sâu, nhưng xung quanh đều có rất nhiều cành cây to dài. Có thể….
Ý chú mày là..bà Cẩm may mắn bấu víu vào được một nhánh cây nào đó mà sống sót hay sao ? Hừ ! Đó chỉ là một suy đoán mà thôi. Nhưng theo anh nghĩ thì..có thể lắm. Giờ mày cứ kêu người tìm tiếp xung quanh đó thử xem một lần nữa ! Nếu như vẫn không tìm được thì nguy cơ bà ấy còn sống sẽ rất là cao. Tiếp theo đó… cho người mở phạm vi rộng ra mà tìm. Dù lục tung lên cũng phải tìm cho bằng được. Mắc công , ả ta lại gây chuyện lớn nữa đó.
- Dạ ! Em biết rồi anh ! Vậy em xin phép đi có việc.
- Ừm !!!
Sau khi nhận được sự đồng ý của đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nha-hoi-dong/3079448/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.