Ông Phú cha của Thiện đi lên tỉnh ăn cỗ đã mấy bữa nay rồi mà vẫn chưa chịu về. Anh lo lắm, Thiện định đi ra ngoài kêu người lên tỉnh tìm ông Phú xem sao. Nhưng Thiện chưa kịp kêu thì ngoài cửa đã có tiếng kèn xe réo inh ỏi bên ngoài.
Con Đào thấy thế liền chạy nhanh ra mở cửa. Xe ông Phú chạy vào đến sân nhà thì dừng lại. Cánh cửa xe mở ra, ông Phú trong gương mặt phờ phạc vô hồn bước xuống. Thiện thấy thế thì lo lắm, anh hỏi :
- Có chuyện gì mà cha đi ăn cỗ tận mấy ngày đến hôm nay mới về vậy ?
Ông Phú không nói gì, chỉ tay về hướng trong nhà rồi đi nhanh vào trong. Trông ông có vẻ mệt mỏi lắm. Thiện đi nhanh theo sau cha mình. Sau khi cả hai đều đã ngồi yên vị trên ghế rồi thì ông Phú mới bắt đầu kể lại chuyến đi vừa rồi của mình.
Đáng lẽ là ông đi ăn cỗ nhà ông bạn già thân thiết nhất của mình từ thời niên thiếu. Sau khi tiệc tàn, cả hai đang bắt tay chào tạm biệt thì bỗng ông bạn kia của ông Phú bị giật lên liên hồi rồi chết bất đắc kỳ tử. Ấy thế là đám cỗ thành đám tang, ông Phú cứ nhớ lại cái cảnh bạn mình chết thì đau xót xen lẫn ám ảnh vô cùng. Vì nhà bạn thân thiết từ thời trẻ nên ông Phú đã ở lại đó trực đám tang của bạn đến khi tiễn biệt lần cuối mới ra về.
Thiện nghe xong câu chuyện thì lòng nhẹ hẫng đi. Anh cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nha-hoi-dong/3079446/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.