Bị Nam Cung Nhật Đăng giày vò trên giường hơn ba giờ đồng hồ, sức lực của Liêu Bách Hà thực sự đã cạn kiệt, mệt mỏi đến mức chỉ muốn khép lại đôi mi nặng trĩu để tiến sâu vào giấc ngủ, nhưng làm sao có thể trong khi em gái vẫn đang chờ cô giải cứu.
Nín nhịn cơn đau rát ở dưới hạ thân, gắng gượng ngồi dậy, sau đó cố bước xuống giường để nhặt quần áo mặc vào. Nhưng, khi hai chân của cô tiếp xúc dưới mặt nền, nó lập tức run rẩy, còn có cả dòng nước ấm nóng trắng đục sềnh sệch từ bên trong vùng k.ín chảy dọc xuống theo đôi chân thon thả.
Liêu Bách Hà cười bạc bẽo một cái, sau đó gấp gáp nhặt lại quần áo mặc cho thân thể chưa được tẩy rửa của mình. Cùng với lúc này, người đàn ông bên trong phòng tắm thong thả bước ra, nhếch nhẹ khóe môi nhìn cô, ung dung đi lại sofa ngồi xuống rót rượu vào ly, cầm lấy dựa người về sau trầm ngâm nhấp từng ngụm, dáng điệu thoải mái lạ thường.
Mặc quần áo vào xong xuôi, Bách Hà xoay người ngẩng mặt nhìn sang Nam Cung Nhật Đăng, e dè cất giọng:
“ Cho Bách Kiều đi được chưa? ”
Nét mặt của anh vô cùng đểu cán, vắt chéo đôi chân, xoay xoay ly rượu trong tay, nhướn mày hỏi lại:
“ Sao em không hỏi tôi có hài lòng không? ”
Ánh mắt của Liêu Bách Hà đỏ rực, nét mặt hoang mang lại hỏi:
“ Nhật Đăng, anh nuốt lời? ”
“ Tôi không nuốt lời, do em biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871509/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.