Liêu Bách Hà đứng cứng ngắt tại chỗ, đôi mắt ứa hoen dòng lệ nhìn theo người đàn ông cô yêu thân mật sánh bước cùng với người khác. Một cô gái từ nhỏ đã có trách nhiệm, bươn chải cùng ba để có bữa cơm cho no bụng, mặc cho ấm, được đi học như bạn bè cùng trang lứa. Khi ba mất rồi, tất cả mọi thứ đều dồn trên vai cô ấy, làm trụ cột của gia đình.
Bách Hà cô đáng thương đến như thế, nhưng tại sao mọi người lại chăm chọc, dè bĩu, phán xét, chẳng một ai đồng cảm hay thương xót cho cô.
“ Vợ sắp cưới của tổng giám đốc thật xinh đẹp, khí chất cao sang, chắc chắn là thiên kim tiểu thư. ”
“ Đúng rồi, như vậy mới xứng tầm với ngài ấy, chứ đũa mốc chòi mâm son sao được! ”
Cô nhân viên ấy nhếch môi mỉa mai công khai trước mặt của Bách Hà, cô chợt cười ngạo mạn đáp lại, thái độ kêu căng gạt giọt nước mắt vừa rơi, nhếch một bên lông mày thách thứ những người chế nhạo cô, ngẩng cao đầu vào thang máy lên phòng làm việc.
Hơn hai giờ đồng hồ trôi qua, Liêu Bách Hà hỏi thăm bảo vệ thì biết Lạc Hân đã rời khỏi tập đoàn. Lúc này, cô mới lên phòng làm việc của Nam Cung Nhật Đăng, hỏi rõ vấn đề.
Người đàn ông này hôm trước còn cùng cô ân ái cả đêm, hôm nay công khai vợ sắp cưới. Vậy còn cô? Cô là gì của anh?
Bách Hà tự ý mở cửa xông vào phòng làm việc, đứng ngay trước mặt của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871496/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.