“ Vậy cháu thua rồi! ”
Liêu Bách Hà mỉm cười chua chát, hốc mắt đỏ trạch chấp nhận bỏ cuộc trước sự cố chấp của ông Kim Tuân.
Biết rời xa anh sẽ rất khó khăn, trái tim vô cùng đau đớn, nhưng còn cách nào vẹn cả đôi đường hơn sao?
“ Ta chỉ có hai người cháu, sẽ không để ai làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của chúng. ”
Thực sự, lúc này Bách Hà cô cũng chẳng biết nói gì về suy nghĩ ích kỷ của ông ta. Tại sao không nhìn thấy ông Kim đang có cuộc sống thế nào? Chẳng lẽ ông ta còn muốn anh đi vào vết xe đổ của ông ấy?
Trong đầu ông ta chỉ có sự nghiệp thôi sao?
Bách Hà nhỏ nhẹ hỏi:
“ Vậy ông có quan tâm đến cuộc sống của hai người họ không? ”
“ Cuộc sống không có tiền, quyền lực và địa vị chính là một sự thất bại! ”
Bách Hà lắc đầu thua cuộc, buồn thay cho những người thân của ông ta. Ông ta luôn cho rằng mình muốn tốt cho họ, nhưng chính bản thân đã dồn họ vào nghịch cảnh của cuộc đời, trọn kiếp không thể thoát ra bóng tối.
Thấy cô thái độ như thế, ông ta vào thẳng vấn đề, tàn nhẫn thốt lên:
“ Nếu cô muốn giữ mạng cho em gái và mình, thì ngay lập tức rời xa Nhật Đăng, đừng để ta phải bận tâm đến nữa. ”
Giọng điệu vô cùng dứt khoát, sự nham hiểm và kiên định của ông ta có thể nhận thấy qua ánh mắt khốc liệt.
Liêu Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871440/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.