Cuối cùng cả hai cũng đã nhận được sự chấp thuận của ông Kim Tuân. Hôm nay có lẽ là ngày hạnh phúc và đặc biệt nhất sau khi sóng gió ngày đó qua đi.
Trở về phòng ngủ cho riêng tư, Nam Cung Nhật Đăng hôn hít Liêu Bách Hà một trận hoành tráng mới chịu buông tha. Anh còn định làm thêm bước cuối nhưng mà đã bị cô chặn đứng, thẳng thừng từ chối.
Nhìn thấy sắc mặt của cô hơi kém, ngồi máy bay mấy giờ đồng hồ nên anh tạm tha lần này.
“ Nhật Đăng, em thực sự rất vui. ”
Bách Hà dụi vào lòng anh, ôm chặt lấy thắt lưng không muốn xa rời. Có anh bên cạnh, lúc nào cô cũng cảm thấy bình yên, được che chở.
“ Sau này không cho phép em xa anh. ”
Đột nhiên, Liêu Bách Hà bật cười khúc khích, ngẩng đầu lên trong vòm ngực của anh, cất tiếng:
“ Em có điều bất ngờ cho anh. ”
“ Hửm? ”
Nam Cung Nhật Đăng chau mày lo lắng xen lẫn hồi hộp, cô lập tức đúng dậy, tiến lại phía giường có chiếc túi xách của mình được đặt trên đó. Sau đó, cô lấy bản kết quả khám thai và que thử lén lút giấu giếm sau lưng, chậm chạp quay ngược trở lại.
“ Điều gì mà thần bí vậy? ”
“ Anh nghĩ là gì hở? ”
Liêu Bách Hà ngồi xuống sofa chăm chú nhìn vào ánh mắt của đối phương, đôi môi gợi cảm cong lên tuyệt mỹ, chậm rãi đưa tay ra phía trước.
Khó hiểu nhận lấy, Nam Cung Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871404/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.