Nghe vậy mọi người liền đồng ý với Mã Ý An.
Nhưng đến thời điểm hiện tại sở cảnh sát Yên Sa vẫn chưa thu thập được bao nhiêu bằng chứng để xác minh thủ phạm. Đành ra mọi người có chút lo lắng về vụ án lần này. Không khí trong căn phòng liền trầm lắng xuống, cả ba người đang trầm mặc suy nghĩ thì Trần Linh buộc miệng hỏi Mã Ý An:
" Vậy người nhà của hai nạn nhân lần này có cho phép chúng ta thực hiện khám nghiệm tử thi không đội trưởng?". Thường ngày cô luôn gọi anh chị với mọi người trong đội nhưng một khi gặp sự việc quan trọng cô sẽ thay đổi thái độ thành nghiêm túc để phù hợp với ngữ cảnh.
" Chúng ta đã xin rồi. Nhưng người nhà họ lại khước từ, tận hai nhà luôn. Họ nói rằng không muốn thi thể hai người họ thêm tổn hại." Mã Ý An nói với vẻ mặt không vui nhưng biết làm sao đây, anh cũng không thể đến bức áp người ta được.
"Nhưng mà, may rằng trước đó anh đã theo mọi người cùng đến đó để xem xét hai thi thể trước nên cũng phán đoán được phần nào rồi." Nói đến khúc này khuôn mặt của Mã Ý An có phần dãn ra ít cau có như vừa rồi.
" Vậy có đầu mối quan trọng gì không đội trưởng?". Cô hỏi.
"Không có gì cả, hai người họ đều không mang tí đồ gì phòng thân cả, hiện trường thì chẳng có gì. Có vẻ bão tuyết ngày hôm qua đã xoá đi khá nhiều dấu vết, dấu chân không còn luôn." Nghe thế cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-khong-the-tiet-lo/2887612/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.