Những cơn mưa nặng hạt bắt đầu đổ xuống, Sở Hân vẫn còn mang cơn giận cứ thế chạy đi một đoạn cũng chẳng biết bao xa.. 
Khi nhìn lại đã thấy một đoạn đường vắng, dốc cao nhấp nhô nhìn xuống còn thấy cả nông trại nho bạt ngàn.. 
Chưa kịp nhìn xem đây là đâu, có nên quay về không vì những cơn gió rợn người không ngừng thổi mạnh.. 
Cô rõ ràng biết trời sắp mưa, lại không ngờ cơn mưa ồ đến quá nhanh... 
Sở Hân quýnh quáng lấy tay che đầu, cô có ương ngạnh đến mức nào thì cô cũng rất nhát gan, huống gì trong hoàn cảnh này.. 
Không thể đi tiếp được, một khu rừng rậm phía trước đen như mực.. 
Quyết quay đầu tìm đường về, cả thân người bị mưa thấm ướt, gió quật nước mưa xối xả văng cả vào mặt.. 
Sở Hân kéo lấy chiếc áo khoác chẳng còn khô ráo, mắt híp lại tìm đường xuống dốc... 
Chỉ có điều mưa ngày càng lớn, gió rít lên từng cơn như tiếng ai than ai thở.. 
Sở Hân sợ đến nổi bật khóc, thân người ướt tơi tả, hớt hãi bám vào những gốc cây to tìm đường đi xuống.. 
Có điều mưa lớn, còn là đường dốc trơn trượt, Sở Hân nhiều lần trượt chân vẫn cố bám víu vào thân cây mà đi.. 
Đến khi trước mặt không thể nhìn rõ nữa, cô chỉ muốn bỏ chạy vì còn đây ở giây phút nào nữa cô nghĩ mình không chết vì lạnh cũng chết vì sợ.. 
Bước chân ngày càng nhanh, chẳng may là vùng đất trũng, Sở Hân lần này có cố bám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236544/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.