Hai ngày trôi qua, lần đầu Sở Hân lại không bị Danile quấy rầy nữa.Đụng mặt nhau là không tránh khỏi, cô có muốn tránh thì Danile cũng không để cô kiếm cớ.. 
Chỉ là anh phải chăm sóc cô gái nhỏ tên Helen kia. 
Nghe đâu cô ta bị thương phải nằm viện, nhưng lại cố tình xuất viện sớm để đi tìm Danile... 
Đúng là trời không phụ lòng người, kết quả thì đã tìm gặp rồi... 
Sở Hân kéo lấy áo khoác, ôm lấy thân thể lạnh lẽo của mình... 
Cô không biết giờ phút này cô nên làm gì và phải làm gì.. 
Chưa bao giờ cô lại thấy mình trở nên vô dụng và nhu nhược như thế này.. 
Giờ thì hay rồi cô luôn không muốn Danile quấy rầy mình.Giờ thì cả thời gian tiếp mặt anh cũng không thể dành cho cô làm gì có thời gian trêu cô giận... 
Cạch... 
Nghe tiếng cửa mở Sở Hân quay đầu thấy Danile bước vào.. 
Sắc mặt anh không tốt lắm, đóng kín cửa nhẹ nhàng bước đến bên cô.. 
Sở Hân ngây ra, một nỗi uất ức chưa kịp hiểu ra đã bị anh ôm vào lòng. 
Hôn lên chóp mũi cô. 
- " Mấy ngày nay có nhớ anh không..?" 
Sở Hân cúi thấp đầu, ngửi ngửi nghe mùi hương vốn không phải của anh.. 
Có vẻ ghét bỏ đẩy anh ra, đi đến ngồi lên giường cầm cuốn tạp chí, mạnh miệng nói.. 
- " Tôi không có thời gian.." 
Danile không giận lại cười, mặt dày ngồi xuống bên giường kéo cô ôm chặt, cầm lấy cuốn tạp chí giơ lên.. 
- " 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236543/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.