Mùa Xuân đang tràn về, không khí mang theo hơi ấm rất dễ chịu. Dưới ánh vàng nhạt của đèn đường hòa vào làn gió êm dịu mát mẻ, những gia đình nhỏ vui vẻ dạo trên phố đi bộ, vẻ mặt tươi tắn tràn ngập niềm vui, họ vừa đi vừa nói cười trông rất hạnh phúc.
"Bố ơi, con muốn ăn kem!"
"Được, tiểu công chúa của bố muốn ăn vị gì nè?"
"Dâu tây! Dâu tây! Dâu tây!"
"Được. Được. Vậy thêm vị Socola cho mẹ nữa nhé?"
"Được ạ."
Người đàn ông trung niên vui vẻ bế tiểu công chúa của mình lên vai, chầm chậm lướt qua Bạc Sở Tiêu và Cố Diễn rồi đi về hướng cửa hàng kem ở giữa con phố tràn ngập ánh đèn. Bạc Sở Tiêu không tự chủ được mà ngoái đầu quay lại nhìn, trái tim như bị ai đó bóp chặt lại.
Cố Diễn thấy Bạc Sở Tiêu đứng nhìn thẫn thờ, hắn cũng đưa mắt nhìn về hướng cậu đang nhìn. Cố Diễn dường như nhận ra điều gì đó, hắn đặt tay lên vai cậu, nhỏ giọng nói.
"Cậu đứng đây đợi tôi một lát nhé?"
"Hả?" Bạc Sở Tiêu hơi giật mình, vừa phản ứng lại thì người đã chạy đi mất.
Bạc Sở Tiêu nhìn bóng lưng đang vội vàng của Cố Diễn càng lúc càng xa dần. Cậu không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng có lẽ Cố Diễn bận công việc gì đó nên mới rời đi vội vã như vậy.
Bạc Sở Tiêu cũng xoay người tiến lên vài bước, chậm rãi ngồi xuống ghế băng dài bên đường.
Nếu Cố Diễn bảo đợi hắn, vậy cậu sẽ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hoa-danh-danh/3597968/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.