Bóng tối bao trùm cả Trùng Khánh, vừa hay ánh trăng vàng nhạt cũng len lỏi thoát ra khỏi đám mây đen mù mịt. Cơn gió nhẹ nhàng hiu hắt thổi qua, cảnh đêm thành phố tràn ngập đầy ánh sáng lung linh, tiếng còi xe vang lên inh ỏi từng hồi.
Trước tòa chung cư cao cấp là một khu công viên nhỏ, xung quang trồng rất nhiều loại hoa và cây xanh tươi tốt. Ánh đèn vàng xung quanh công viên có lúc rất rõ, nhưng cũng có lúc rất mờ nhạt khiến cảnh đêm có thêm phần tuyệt sắc.
Cố Diễn ngồi đung đưa trên chiếc xích đu cũ, cứ đưa nhẹ là tiếng kêu "két kít" vang lên nhưng chẳng có mấy là đáng sợ. Hắn ngồi một mình, đầu tựa vào một bên dây xích đu, thẫn thờ nghĩ gì đó. Lâu lâu thì rít một hơi thuốc rồi chầm chậm phả vào làn sương nhạt đang tràn về.
Chỉ vài phút ngắn ngủi nhưng đối với Cố Diễn là lâu dài. Thấy Bạc Sở Tiêu vẫn chưa xuất hiện, trong lòng hắn dấy lên cảm xúc phức tạp. Cảm xúc cứ lân lân trông rất khó chịu, khiến lòng hắn không yên tâm nổi. Cố Diễn vứt đầu lọc thuốc vào thùng rác gần đó, bàn tay từ từ lấy chiếc điện thoại trong túi quần ra, không suy nghĩ gì liền nhấn vào cuộc trò chuyện giữa hắn và Bạc Sở Tiêu, thế nhưng câu tin nhắn gửi đi vẫn chưa có hồi đáp.
Cố Diễn: Tôi đang ở dưới tòa chung cư này, cậu muốn ra ngoài khuây khỏa không?
Khung tin nhắn chỉ hiện lên Bạc Sở Tiêu đã xem chứ chưa có hồi đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hoa-danh-danh/3597967/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.