🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đúng như dự đoán, cuối tuần này bố của Sở Tiêu không về được.



"Bố xin lỗi, lẽ ra sẽ về với con nhưng đoàn phim lại gặp chút trục trặc nên không thể không làm ngơ được."



"Không sao." Sở Tiêu tiêu diêu nói, trong lòng chẳng còn nỗi thiết tha hay luyến tiếc gì. Dù sao, đây đâu phải là lần đầu? Có gì phải bất ngờ chứ?



"Tiêu Tiêu à, bố xin lỗi, bố vừa chuyển cho con 2000 tệ, muốn ăn gì thì mua đi nhé." Giọng nói vừa xấu hổ, vừa gấp gáp: "Bố bận rồi, tạm biệt con."



Tút...!



Tiếng ngắt máy phát ra, cuộc gọi bốn mươi bảy giây kết thúc.



Ông ấy chưa kịp đợi Sở Tiêu tạm biệt mà đã vội vã cúp máy rồi. Vì thất hứa nên mới xấu hổ và cảm thấy có lỗi ư? Cần gì phải vậy chứ, đây đâu phải lần đầu cậu bị thất hứa?



Sở Tiêu nhìn nhìn dãy số điện thoại của bố mình mà cười buồn, song cậu cất điện thoại vào túi áo khoác, thở một hơi dài ở giữa dòng khí lạnh trời Đông. Cậu không nghĩ nữa, cũng chẳng muốn nghĩ tới nữa. Bởi cậu biết, một gia đình hạnh phúc đối với cậu là một thứ rất xa xỉ mà bản thân cậu dường như chẳng thể nào có được hoặc cảm nhận được.



Giữa dòng xe tấp nập, rồi dần dần vắng vẻ, Sở Tiêu chậm rãi lê từng bước chân trên đường lớn, vừa đi vừa tính nhẩm lại mấy bài toán đang làm dở ở trường. Bất ngờ, một cánh tay thô cứng, sức lực mạnh mẽ kéo tay Sở Tiêu lại.



Sở Tiêu giật

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hoa-danh-danh/3597953/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bí Mật Hoa Dành Dành
Chương 4: Thật Đáng Thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.