"Đông Dương đó lại đánh cậu nữa sao?" - Thiên Sa không kiềm được mà la lên giữa căn tin - "Anh ta quá đáng thật mà! Dã man thật đấy!". 
Lạc Thần kéo tay Thiên Sa ngồi xuống. 
"Suỵt, cậu đừng có la lên. Cả trường sẽ nghe thấy hết cả đấy!". 
Lâu lắm rồi cô mới được đi ăn ở ngoài, không ngờ bữa ăn này lại bị bọn họ thẩm vấn từ đầu đến đuôi. 
"Tớ nghĩ Đông Dương không tệ đến thế đâu chứ? Lạc Thần, có khi nào cậu đã làm sai điều gì đó làm anh trai cậu tức giận có phải không?". 
Tố Như lại thế. Cậu ta cứ bênh Đông Dương chằm chặp làm gì chứ? 
"Tố Như, cậu làm sao thế? Tính Đông Dương thế nào đâu phải cậu không biết? Cậu từng quen với anh ta rồi mà!" - Thiên Sa quay ngược lại trách Tố Như, không khỏi bức xúc cho cô. 
"Đông Dương thì sao? Anh ấy rất tốt, anh ấy đặc biệt tốt với mình. Mình không tin anh ấy là một người như vậy. Là cậu, Lạc Thần. Cậu suốt ngày tỏ vẻ đáng thương, ai mà biết được trong lời nói của cậu có bao nhiêu phần là sự thật chứ? Cậu lúc nào cũng muốn bêu rếu Đông Dương trước mặt mọi người, để anh ấy đóng vai ác. Cậu có biết cậu khiến Đông Dương khổ sở lắm không?" - Tố Như nói mà cứ như hét vào mặt cô. 
Cậu ta hẳn đang rất bức xúc, vì cậu ta đứng thẳng dậy, chỉ trích cô trước mặt mọi người. Hiện tại, Tố Như giống như là hiện thân của Đông Dương vậy. Từng lời, từng lời một, đều giống hệt lời của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098958/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.