"Minh Huy, anh mau buông em ra! Buông em ra!".
Lạc Thần hết sức chống cự lại hắn. Nhưng mà hắn cứ thúc người vào mông cô. Đám người này thật đáng sợ mà!
Cô đành phải xoay người, tay ngăn giữa ngực để gia tăng khoảng cách với hắn.
"Ngủ với anh một đêm thôi! Một đêm thôi mà!".
Chẳng hiểu hắn ta nghĩ gì, mà cứ ra sức nài nỉ cô vậy nhỉ? Cô và hắn, chỉ mới gặp nhau thôi mà. Lạc Thần có trét xà bông lên mặt, lên người hắn, cũng không xi nhê gì.
"Minh Huy, mau buông em ra. Nếu còn không buông, em sẽ hét lên đó!" - Cô hết sức cựa quậy.
Chưa bao giờ cô cảm thấy bất lực trước cuộc đời như hôm nay.
"Mặc kệ!".
Minh Huy cúi người, định hôn xuống người cô.
"Á!" - Lạc Thần cự lại, muốn tránh mà không tránh được. Cô đành nhắm tịt mắt.
"Minh Huy!".
Nghe có giọng quát rất nghiêm ngặt, Minh Huy đang say rượu thì giật nảy mình.
Chưa bao giờ, Lạc Thần cảm thấy cảm kích Đông Dương như thế. Anh trai cô mau chóng chạy xuống cầu thang, trên người chỉ choàng độc một chiếc áo choàng mỏng màu xanh đậm, đi đến chỗ hai người.
Anh tháo tay Minh Huy ra khỏi eo cô. Lạc Thần thở phào, thứ đó đã kẹo eo cô muốn nát luôn rồi. Sau khi tách ra khỏi, Lạc Thần không mấy bận tâm, lại quay lại công việc của mình. Có thể hiểu, Minh Huy chỉ là do say quá mà thôi.
"Lạc Thần, tôi muốn Lạc Thần cơ. Cậu mau buông ra. Đêm nay tôi phải..."
"Minh Huy!" - Đông Dương vỗ vào mặt của cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098952/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.