Tại phòng y tế
Thiên Băng dẫn Thiên Dịch vào trong rồi nói
"em ngồi đây, chị đi tìm băng vết thương"
Cậu gật đầu rồi ngồi xuống ghế, nhìn bóng dáng chị mình trước mặt đang tìm kiếm thuốc và bông băng trong các kệ tủ.
Tự dưng cậu lại nhớ những ngày hồi bé, cậu cũng hay bị bạn bè bắt nạt vì yếu kém, rồi bị thương bầm dập khắp người, nhưng chỉ có cô là lúc nào cũng lo cho cậu đầu tiên, lúc nào cũng là cô băng vết thương và an ủi cậu.
Rồi Thiên Băng ngồi xuống cạnh ghế, nhìn cậu nói
"em vén tóc mái lên được không? Nếu vậy chị mới băng vết thương được"
Thiên Dịch mỉm cười rồi lấy tay vén mái mình lên, cô tiến lại thoa thuốc lên vết thương vừa xuất hiện đó, máu vẫn đang chảy, cô nheo mày lo lắng hỏi
"em có đau không?"
Cậu trả lời
"không đau"
Cô bật cười, ánh mắt có chút dịu dàng
"tiểu Dịch ngày đó mỗi lần bị thương là khóc nhè, bây giờ thì không rồi"
Cậu lại tiếp lời
"nhưng lần nào cũng là chị chăm sóc vết thương cho em"
Cô thở dài
"lúc nãy bác hai thật sự quá đáng, mà sao em lại còn chọc giận bác ấy?"
"bác hai không phải người tốt như chị nghĩ, ông ta là người hai mặt đấy"
Cô nhíu mày
"Tiểu Dịch, tuy bác ấy có chút nóng tính cũng bình thường vì lần này chúng ta đã tự quyết định một chuyện lớn mà không hỏi ý kiến bác ấy, em đừng nói bác ấy hai mặt được không?"
Thiên Dịch nhíu mày
"chị không tin em, ông ta thật sự là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nu-than/200405/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.