Lúc Trang gia gia rời đi cũng sắp tới giờ cơm chiều, Trang Châu và Đông Chí vốn muốn giữ ông lại ăn tối, ông Trang kỳ thật cũng muốn ở lại nhưng ông cảm thấy lần đầu tới nhà chúng nó, ăn một bữa không nói còn ở nhà chúng nó ngủ trưa, nếu còn ở lại ăn thêm bữa nữa, thì giống như không muốn đi, này thật sự có chút phá hỏng hình tượng anh minh thần võ của ông. Cho nên vẫn luôn do dự mãi, tận tới trước giờ cơm chiều mới kêu vệ sỹ tới đón ông đi.
Trang lão gia tử đứng ở trước sân có chút lưu luyến không rời: “Ta thấy nho nhà hai đứa sắp kết quả, đậu không ít. Hai đứa rảnh rỗi hỏi chuyên gia xem, có cần bón thêm phân gì không, đừng chậm trễ.”
Hai đứa cháu đồng thời gật đầu.
Ông Trang bước được hai bước lại nói tiếp: “Dưới giàn nho để hai cái lu to tướng làm gì? Để không cũng lãng phí, nuôi mấy cái bơi qua bơi lại nhìn cũng thích mắt.”
Hai đứa cháu lần nữa cùng gật đầu.
Ông Trang đứng trước cổng nhìn chiếc xe tới đón mình, lại nhìn nhìn sân vườn thảm cỏ xanh mướt sau lưng, quay đầu hỏi Trang Châu: “Sẽ nuôi cá chứ?”
Trang gia gia có tâm tư gì ai mà còn không nhìn rõ? Trang Châu bất đắc dĩ nói: “Hai bọn cháu đều chưa từng nuôi cá, nếu ông nội rảnh rỗi mong ông tới đây hướng dẫn bọn cháu.”
Ông Trang nhất thời cao hứng: “Vậy cuối tuần đi, cuối tuần ta lại tới.” Nói xong còn bất động thanh sắc liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3014017/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.