Đông Chí vốn là một đứa nhỏ tính tình bướng bỉnh, mẹ Lăng nói “phải luôn thuận mao”. Nếu như lúc trước không gặp Hạ Mạt hoặc là thái độ của Hạ Mạt không bừa bãi như vậy, có lẽ Đông Chí cứ tiếp tục sống theo cách hiện nay. Nhưng chính bởi vì có chuyện xấu Hạ Mạt gây ra nên nghịch lân của Đông Chí một lần nữa bị chạm vào, vì thế tiểu ác ma trong lòng anh lại một lần nữa bị cuồng hóa, kích thích anh phải làm chuyện gì đó, càng khiến Hạ Mạt không thoải mái càng tốt.
Đông Chí rời quán ăn liền trực tiếp tìm công ty chuyển nhà, đóng gói hết đống đồ đạc cần thiết hết thảy đều dọn tới nhà Trang Châu. Còn nhà của mình chỉ để lại chút gia cụ và đồ vật khó di chuyển, đều lấy vải chống bụi che kín. Nơi này là cái ổ nhỏ của riêng anh, đồng thời cũng lưu lại cho mình một đường lui. Vạn nhất tương lai xuất hiện biến cố nào đó cũng không đến mức khiến mình không còn chỗ để đi.
Đông Chí lái xe đi sau xe công ty chuyển nhà rời khỏi tiểu khu, con yểng ở đằng sau phát hiện gào khàn cổ họng: “Đông Chí, Đông Chí, đi dạy học à?” lập tức phát hiện có chuyện lạ, lại bắt đầu huyên thuyên nói điểu ngữ: “Sao lại có chiếc xe lớn vậy? anh định chuyển đi đâu?”
Đông Chí nhìn cặp mắt tròn xoe nhỏ nhắn của nó, trong lòng dường như có chút nhũn ra. Mặc dù mình chưa từng một lần hòa nhã với nó nhưng tiểu gia hỏa này mỗi lần thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013981/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.