Một tiếng tru dài cắt ngang màn đêm yên lặng.
Những người ngồi quanh đống lửa đồng thời dừng tay, đồng loạt quay đầu ra ngoài nhìn. Cửa nhà hầm đã bị phá hủy, vô pháp khóa lại, chỉ có thể khép hờ ở đó. Nếu thực sự có mãnh thú xông tới tuyệt đối không thể chống đỡ được. Trừ bỏ Đông Chí ra, mọi người đều thấy căng thẳng. Đám săn trộm có rúm trong góc nhà sắc mặt đều trắng bệch. Đông Chí đoán bọn chúng muốn thừa dịp đêm tối định bày trò gì đó, hiện giờ có bầy sói canh gác bên ngoài, suy nghĩ muốn cướp súng chạy trốn cũng lập tức bị bóp nát.
Một nam nhân trong thôn khẽ run lên đề nghị: “Lang sợ hỏa, hay chúng ta ra ngoài đốt một đống lửa đi.”
Tiểu đội trưởng cảnh sát khó xử khoát tay: “Củi lửa không đủ.” Mặt trời đã xuống núi, khắp nơi đều bị bóng đen dày đặc bao phủ, để ai đó ra ngoài kiếm củi đốt lửa là chuyện vô cùng không an toàn. Hơn nữa nơi này còn có tám tên săn trộm đang bị trói, nếu số lượng cảnh sát trông coi không khống chế được bọn chúng, chỉ sợ đến lúc đó chuyện xấu lại phát sinh.
Đại biểu cữu nhìn người bên mình, đang định xung phong ra ngoài tìm củi, chợt nghe Đông Chí nói: “Đừng lo, bầy sói sẽ không công kích chúng ta, chúng nó chỉ đang canh giữ quanh đây thôi.”
Tiểu đội trưởng cảnh sát quay đầu lại, thần sắc quái dị nhìn nhìn hai người ngồi tách hẳn một góc: “Làm sao cậu biết?”
“Anh nghe xem.” Đông Chí ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013966/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.