Lăng Lập Đông từ ban công thò đầu ra liền thấy xe của Đông Chí dừng ở ven đường. Đông Chí mặc một chiếc áo len mỏng ấm, dưới chân đi một đôi giày đế dày thích hợp cho dã ngoại, lười biếng tựa vào cửa xe nghịch di động. Lăng Lập Đông nhìn lướt qua băng ghế sau xe, quả nhiên có một đống đồ, trong lòng anh lập tức lộp bộp mấy tiếng, đoán tiểu tử này lại tính chuồn đi chơi bên ngoài.
Lăng Lập Đông nói với Hàn Mẫn mấy câu, rồi đi thẳng xuống dưới lầu không thèm mặc áo khoác, ra tới cửa lại lộn trở vào, lôi cái bao thực phẩm để phía trên tủ bát xuống, xách theo ra ngoài.
Đông Chí nghe tiếng bước chân liền ngẩng đầu cười với anh trai một cái: “Năm nay anh nghỉ tết sớm hơn năm ngoái.”
Lăng Lập Đông tức giận nói: “Nhà máy của mình còn không định đoạt được, vậy anh mày còn làm cái rắm gì nữa.” Anh cao thấp đánh giá thằng em: “Mày định chạy tới chỗ nào nữa?”
Đông Chí tầm mắt quét về cái túi trong tay anh trai: “Kia là cái gi?”
Lăng Lập Đông ném vào trong ngực thằng em: “Socola, thịt bò còn có một chút đường quả.” Những đồ trong nhà Đông Chí có thể sử dụng không nhiều lắm, mấy thứ này ngược lại có thể đưa cho nó mang theo.
Đông Chí mở ra xem xem, rồi tùy tay ném vào ghế phó lái.
Lăng Lập Đông hai tay đút trong túi áo, ngẩng đầu nhìn trời, nhẹ giọng thở dài: “Không phải đã nói năm nay không được đi sao? Mày không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013936/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.