Tết năm mới đối với người phương Bắc mà nói là một ngày lễ không lớn không nhỏ, bà Lăng vốn muốn gọi cả Trang Châu tới nhà ăn cơm, kết quả vừa mới đề ra ý kiến đã bị ông Lăng kiên quyết gạt đi. Ông nói bọn thanh niên nói chuyện yêu đương mà thôi, trong nhà không cần coi là thật. Lại nói gia trưởng nhà cái còn chưa tỏ thái độ, bọn họ đã vội vàng rống rống coi Trang Châu như người một nhà còn ra thể thống gì? Bà Lăng cảm thấy câu sau này mới là trọng điểm ý ông. Nhưng không thể phủ nhận ông Lăng nói có lý, bà cũng không tiếp tục kiên trì.
Ấn tượng của Lăng Lập Đông đối với Trang Châu cũng chỉ giới hạn trong lần tiếp xúc ở bệnh viện, anh cảm thấy con người Trang Châu làm việc gì ra việc đó. Nhưng để thừa nhận cậu ta là bạn trai của em trai mình…Anh cảm thấy vẫn còn có chút miễn cưỡng. Cho nên ý kiến của ba, anh phi thường tán thành. Hàn Mẫn là chị dâu của Đông Chí, chuyện riêng của chú út, cô không dám tùy tiện phát biểu ý kiến, tự nhiên cha mẹ chồng nói gì cô liền nghe theo. Nhưng khác hẳn với những người khác chính là, cô có ấn tượng khá tốt với Trang Châu. Khi Đông Chí được đưa đi cấp cứu, Lăng Lập Đông đặt chân vào bệnh viện liền như người mất hồn, kết quả cậu ta chẳng những có thể mời chuyên gia tới tham dự quá trình chữa trị mà còn suy xét đến vấn đề nghỉ ngơi của người già, những điều đó đủ thấy cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013932/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.