“Nhị thiếu gia,” trợ lý ngồi cạnh nhẹ giọng nói: “Đến nơi rồi.”
Đồ Tiểu Bắc mở mắt ra, thấy xe đã lái vào một con phố chật hẹp cũ nát, hai bên đường đều là những căn nhà thấp bé, thoạt nhìn có chút rách rưới. Trên đường có mấy đứa nhỏ lem luốc bẩn hề hề chạy tới chạy lui, thấy có xe đẹp lại gần tò mò mà cùng đứng vây xem.
Đồ Tiểu Bắc nhất thời cảm thấy mình đã xuyên về hai mươi năm trước: “Đây là cái chỗ quái quỷ nào vậy?!”
“Khu Hoa Tân.” Người trợ lý hờ hững đáp: “Gần như là nơi bẩn thỉu hỗn loạn nhất Tân Hải thị. Đương nhiên, cũng nghèo nhất.”
Đồ Tiểu Bắc có chút nóng nảy: “Cái nhà gì gì đó nằm trong cái nơi quỷ quái này?”
“Đúng vậy, nhị thiếu.” trợ lý cho hắn một ánh mắt ‘cậu đoán đúng rồi’: “Nơi này giá phòng rất rẻ, hơn nữa ở vùng ngoại ô không có nhiều xe cộ, người qua lại cũng ít, nuôi chó mèo gì đó rất thích hợp.”
Đồ Tiểu Bắc: “…”
Xe dừng lại ở cuối ngã tư đường, trên cửa một một căn nhà bên tay trái có treo một cái biển, trên biển viết mấy chữ to màu xanh: Nhà Ái Tâm. Cánh cổng hé mở, còn chưa lại gần đã nghe thấy từ bên trong truyền ra một loạt tiếng gâu gâu sủa ầm lên.
Đồ Tiểu Bắc nhất thời cảm thấy bực bội.
Trợ lý lái xe đi trước một bước tới gõ cửa, thấy không có ai trả lời, liền vươn tay đẩy cổng ra, khách khách khí hô một tiếng: “Trần trạm trưởng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013919/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.