Minh Châu thấy Gia Ly không nói gì liền giả bộ đưa tay lau nước mắt rồi được nước lấn tới tiếp tục diễn: “Ly, tớ cũng không so đo với cậu nữa, cho dù cậu có thế nào đi nữa, tớ vẫn mãi coi cậu là bạn.”
Nói xong, không để Gia Ly kịp phản ứng cô ta đau khổ chạy thẳng ra cổng. Chỉ cần nghe được những lời vừa rồi của cô ta, ai không hiểu chuyện sẽ cho rằng mâu thuẫn lúc trước quả thực là hiểu lầm của hai người bạn và sự hẹp hòi của Gia Ly. Một người hết lòng vì bạn như cô ta chính là đang chịu tổn thương.
Đúng là cô ta đã thành công, ít nhất thì cũng đã có vài người lắc đầu thì thầm không tán thành với cách cư xử của Gia Ly. Những người còn lại thì vốn chẳng quan tâm. Trong đó có mấy người đàn ông ưu tú đứng cạnh Tuấn Phong, ai cũng tủm tỉm trộm cười bạn của mình. Sau này ngồi lại, bọn họ hẳn là có khối chuyện để nói ấy chứ.
Tuấn Phong chống một tay vào cằm, ngón tay trỏ đặt ngang môi khẽ ngọ nguậy. Ánh mắt anh vẫn luôn đặt trên người Gia Ly nãy giờ. Nhìn sắc mặt nín nhịn của cô mà anh cũng cảm thấy cơ bụng của mình mỏi mệt theo.
Anh vẫy tay ra hiệu cho người dẫn chương trình cầm mic tới, giọng nói trầm ấm của người đàn ông khẽ vang lên: “Các vị!”
Toàn bộ sân tiệc chợt im lặng lắng nghe.
Tuấn Phong tiếp tục: “Tôi xin phép xưng tôi cho trân trọng ạ. Tôi xin gửi lời cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526338/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.