Gia Ly đang liều mạng đánh cược một phen.
Nhưng mà có lẽ cô đã nghĩ quá nhiều. Ngay khi cô cho rằng người đàn ông trên lưng mình trong lúc nguy hiểm sẽ theo bản năng mà bộc phát hành động thì cả hai đã ngã ngả nghiêng trên sàn nhà lát gỗ, cả người Gia Ly lọt vào trong lòng anh, được đôi tay anh che chở nên chỉ hơi ê. Nhưng rõ ràng khi nãy, bên tai cô đã nghe thấy tiếng “cục” rất lớn khi Tuấn Phong dùng bản thân làm đệm thịt để bảo vệ cô.
Cả người cô ngây ra, chính là vừa thất vọng lại hoài nghi, đan xen hoảng hốt. Đôi chân kia khi nãy cô đã chạm qua, cơ bắp chắc khỏe đó không thuộc về một người bị liệt nhiều năm. Nhưng, chuyện này là thế nào?
Khi nãy cô đã hy vọng, đã rất rất hy vọng để rồi giờ thất vọng. Nhưng rồi rất nhanh Gia Ly đã bình tĩnh trở lại. Cô mỉm cười giả bộ áy náy, hơi lay tay anh rụt rè hỏi: “Em bị vấp chân, anh có sao không?”
“Không.” Tuấn Phong trả lời, ngữ điệu không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào.
Nghe câu trả lời cụt lủn của anh, Gia Ly cau mày, cô nhích người muốn đứng dậy nhưng lại bị Tuấn Phong đè lại. “Em có cảm thấy thất vọng không?”
Gia Ly giật mình, cả người chợt căng thẳng: “Dạ?”
Chả nhẽ anh đã phát hiện ra cô đang nghi ngờ mình?
“Bời vì lấy một người tàn tật như anh?” Tuấn Phong vùi mặt vào cổ cô hỏi.
Gia Ly trộm thở phào: “Em không, chỉ là…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526336/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.