Bữa ăn tối vội vàng kết thúc. Gia Ly hậm hực đưa Tuấn Phong trở về phòng. Cánh cửa khép lại hai người lập tức trừng mắt nhìn nhau.
“Con người em từ trước đến nay không thích những chuyện mập mờ, anh nói xem, bây giờ anh thích thế nào?” Gia Ly vòng hai tay trước ngực dựa vào cửa hỏi.
Tuấn Phong liếc mắt nhìn lại, khẽ thở dài lẳng lặng đứng lên khỏi xe lăn đi thẳng vào trong nhà vệ sinh.
Gia Ly há mồm trợn mắt.
Đây là phản ứng gì?
Lần đầu tiên kể từ khi hai người quen biết anh tỏ loại thái độ này với cô.
Thế này là thế nào?
Một kẻ không am hiểu nhân tình thế thái như Gia Ly bắt đầu dùng cái chỉ số EQ một con số của mình cố gắng phân tích lại mọi chuyện. Nhưng mà mãi cô vẫn không hiểu anh tức giận vì cớ gì?
Chả phải chuyện hai người chưa có niềm tin ở nhau thực sự là rất dễ hiểu, không phải sao?
Còn chuyện gì nữa nhỉ?
Đâu có?
Mẹ kiếp, còn anh đã từng che giấu cô bao nhiêu chuyện kia kìa, còn chưa có nhắc đến. Chả nhẽ lại muốn cộng vào tính toán một thể.
Gia Ly thở phì phò kéo hai ống tay áo lỡ lên qua vai ra vẻ một đàn chị ngổ ngáo híp mắt nhìn về phía cửa nhà vệ sinh. Vừa hay cánh cửa liền bật mở, người đàn ông bước ra đi về phía bàn rót nước.
“Vũ Tuấn Phong!” Cô vừa gọi tên anh vừa bình bịch bước lại, hất cằm vênh mặt ngồi xuống ghế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526259/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.