Tôi muốn từng bước từng bước tiến lên, đón ánh nắng lên rồi lặng lẽ ngắm nhìn
Tưởng Chân Trừng nhận lấy chai soda Hướng Vy đưa tới, nói cảm ơn.
Sân thể dục về đêm cũng không vắng người hơn ban ngày, bọn họ ngồi trên khán đài nhìn những đôi tình nhân và đôi bạn thân tay trong tay đi dạo phía dưới, vầng trăng sáng treo trên bầu trời, ánh trăng phản chiếu lên khuôn mặt dịu dàng mà xinh đẹp của Hướng Vy, khiến người ta phải chói mắt.
Năm ấy, nếu không phải Hướng Vy kiên trì, Tưởng Chân Trừng có lẽ đã không thể thành công gia nhập hội học sinh.
"Các cậu hỏi vì sao thì tôi không trả lời được, chỉ là tôi cảm thấy em ấy có thể làm được."
Khi đó, cả chủ tịch và trưởng CLB đều không mấy coi trọng tính cách nội liễm của Tưởng Chân Trừng, họ cho rằng cô quá hướng nội, sẽ không đảm đương được các công tác sau này, chỉ có Hướng Vy nhất quyết giữ cô lại. Hướng Vy từ trước đến nay vẫn luôn điềm đạm khéo léo, hiếm khi nói lời châm chọc như vậy, chị chưa bao giờ tranh cãi với chủ tịch trước mặt nhiều người như thế này. Chủ tịch là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, chơi ghi-ta giỏi, cao ráo, rất được các cô gái trong khoa yêu mến mà lại phải lòng Hướng Vy, thấy Hướng Vy không kiêng nể, anh ta ngay tại chỗ gấp đến độ mặt đỏ tới mang tai, đành thỏa hiệp.
Có lẽ bởi vì lúc đó được Hướng Vy bênh vực, trưởng CLB Văn nghệ luôn đối xử rất tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-bach-lo-vi-yen/2740564/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.