Trừng Trừng, không phải chúng ta hôm nay đã hẹn cùng ăn cơm ở kí túc xá sao? Họ Vệ bận rộn khó lắm mới rảnh, vậy mà cậu lại trốn." Buổi chiều không có tiết, Vệ Phong, học sinh cưng của giáo viên, hiếm khi có thời gian, đêm qua đã hẹn họ cùng nhau ăn cơm trưa, nhưng không ngờ Tưởng Chân Trừng lại có việc.
"Sau này tớ mời cơm lại các cậu mà." Tưởng Chân Trừng tinh nghịch nháy mắt, "Nhất định."
"Haidilao! Hai bữa!" Vệ Phong bổ sung.
Tưởng Chân Trừng mỉm cười, giơ ngón tay cái: "Không thành vấn đề."
Ký túc xá của Hướng Vy không gần bọn họ, một bên ở phía Nam, một đằng lại ở phía Bắc. Năm cuối không cần lên lớp nhiều nên bạn cùng phòng của Hướng Vy đều đã ra ngoài thực tập, chỉ còn Hướng Vy nằm một mình trên giường. Nghe Tưởng Chân Trừng tới, chị mới mở mắt, chống người đứng dậy, dựa lưng vào tường.
Trông Hướng Vy thật xanh xao, mái tóc dài đã rối bù, dưới mắt còn có quầng thâm, Tưởng Chân Trừng đổ phần ăn mua từ căng tin vào hộp cơm của Hướng Vy, ngồi ghé vào mép giường đưa cho chị: "Đàn chị, ăn chút đi. Em vừa đi siêu thị mua đường nâu, để lát nữa em pha cho chị một ít."
Con gái luôn đặc biệt yếu đuối trong những ngày đặc biệt, ngay cả Hướng Vy kiên cường và tự lập cũng không ngoại lệ, chị cảm ơn Tưởng Chân Trừng rồi bắt đầu ăn. Tưởng Chân Trừng từ trong túi lấy ra một sợi dây chun, giúp Hướng Vi buộc tóc: "Đàn chị, cẩn thận ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-bach-lo-vi-yen/2740563/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.