↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
"Ta dò theo linh lực của sư muội thì tìm được đến đây, muội ấy phải ở gần đây mới đúng."
"Sư huynh, huynh lãng phí linh lực để sử dụng thuật truy tung làm gì? Bây giờ chúng ta vẫn chưa lấy được yêu đan của yêu thú địa giai, huynh còn lãng phí linh lực như vậy, chúng ta làm sao thắng được cuộc thi đây."
Giọng nói của Đường Cầm và Hàn Thanh truyền đến từ bên ngoài sơn động.
"Sư huynh, ta ở chỗ này."
Dao Quang nghe thấy giọng của Hàn Thanh thì đứng dậy đi ra ngoài.
Thấy Dao Quang đi đến chỗ Hàn Thanh, ánh mặt Mặc Quyết lộ ra vài phần ý lạnh.
"Chậc chậc, tôn thượng à, xem ra phu nhân có tình cảm không được bình thường với vị sư huynh kia. Chẳng phải người ta hay bảo Tử Vân Các đều là một đám ni cô hoà thượng hay sao?" Liễu hộ pháp sờ cằm.
Kết quả vừa xoay đầu đã nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của Mặc Quyết, hắn vội vàng cúi gằm xuống.
Hàn Thanh thấy Dao Quang thì lập tức đi đến trước mặt nàng, "Sư muội, muội không sao chứ?"
Nhìn sắc mặt hồng hào không giống như trúng độc của nàng, xem ra hắn đã uổng công lo lắng cả ngày trời. Dao Quang bị nam nhân kia ôm đi, hắn sợ vết thương trên người nàng càng thêm nghiêm trọng.
"Muội không sao hết. Mặc công tử đã dùng linh lực cứu muội." Dao Quang giải thích.
"Hắn dùng linh lực cứu ngươi? Hai người các ngươi có quan hệ gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-lua-yeu-duong-qua-guong-voi-ma-ton/3616646/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.