“Bàn tay của em không phải dùng để làm những việc này, Quang điện tử không hợp với em”.
Lạnh lẽo như mùa đông
Trong khoảnh khắc ấy, mọi người xung quanh đều hướng ánh mắt về phía cửa sổ, toàn thân Cố Tân Di nóng như lửa đốt, khóe mắt cô cay cay, trong lòng cũng đau xót.
Cô cũng không biết sao bản thân lại cảm thấy tủi thân như vậy, từ trước đến nay cô luôn là một người vui vẻ không biết lo lắng hoặc có lẽ cô sẽ không khó chịu khi bị người khác trách móc. Giọng nói lạnh nhạt của Tần Trạm như lưỡi lê đâm xuyên qua lớp màng bảo vệ của cô mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Cô cúi đầu, “Dạ” một tiếng rồi gật đầu, lại là dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời dạy bảo.
Cô cứ đứng im tại chỗ như vậy, nhìn như không có gì thay đổi lại giống như mọi thứ đang thay đổi.
Tần Trạm hơi bối rối, anh nhạy bén cảm nhận được sự thay đổi này, chỉ là anh quá lo lắng mà thôi…
Anh sốt ruột nới lỏng cà vạt muốn nhỏ nhẹ nói vài lời nhưng những nhân viên bên cạnh đã cắt ngang suy nghĩ của anh.
“Giáo sư Tần, sắp đến giờ rồi, chúng ta vào thôi”, nhân viên đi cùng cảm thấy bầu không khí ở đây có vẻ căng thẳng liền chuyển chủ đề khác nhằm làm dịu không khí.
Tần Trạm rút tay khỏi túi quần, sau đó lại lặng lẽ bỏ tay vào túi, nắm chặt tay lại.
Sau khi bọn họ rời đi, phòng thí nghiệm yên tĩnh được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-to-tinh-cua-sinh-vien-nganh-ky-thuat/2820308/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.