Đây là một hành lang tối om.
Bóng tối âm u dẫn người ta tiến sâu vào bên trong.
Cô gái với dáng người mảnh khảnh lặng lẽ bước đi trên con đường giống như hành lang dẫn đến địa ngục.
Sydel nhanh chóng đến cuối hành lang, nhưng hóa ra đó chỉ là một bức tường gồ ghề với một cánh cửa sắt nặng nề cao quá đầu cô.
Cô thử đẩy cửa, nhưng không mở được, chỉ thấy ở khe cửa sắt lập lòe ánh nến le lói.
Đột nhiên, có một giọng nói vang lên.
Rất quen thuộc, đó là... giọng của tộc trưởng.
Bên trên là nhà tộc trưởng sao?
Sydel nhíu mày, cố gắng nghe kỹ.
Những lời nói ngắt quãng truyền vào tai cô.
“Sáng mai, bảo người đi làm hàng rào chuồng gà cao thêm một tầng!”
Sydel: “...”
Làm hàng rào cao lên?
Chẳng lẽ là vì... cô?
Sydel quay lại nhà giam, lấy chiếc túi vải, khẽ mỉm cười với Thập Thất, vẫy tay tạm biệt, giọng nói nhẹ nhàng: “Tôi đi đây.”
“Ngày mai tôi sẽ mang gà nướng đến cho cậu.”
Không đợi Thập Thất phản ứng, cô gái đã nhanh chóng rời đi, bóng dáng biến mất nơi cuối hành lang tối tăm.
Y như lúc đến.
Đến vội vàng, đi cũng vội vàng.
Thập Thất: “...Được.”
Sydel cũng chẳng nghe thấy lời cậu ta nói bởi cô đã quay lại điện thờ, chỉ còn lời tạm biệt ngắn gọn ấy vang vọng trong nhà ngục tối tăm dưới lòng đất.
Thập Thất cụp mắt nhìn xuống đất.
Cậu ta nhớ đã nhiều lần muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734545/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.