Nói ngắn gọn, nếu có thể tìm thấy viên ngọc m/áu trước cuối tuần, thì họ sẽ không cần cố gắng đạt thứ hạng cao trong kỳ thi để ở lại trường nữa.
Tuy nhiên, nếu chỉ có một cách duy nhất thì quá mạo hiểm.
“Vậy chúng ta chuẩn bị cả hai phương án,” Sydel suy nghĩ một lúc, rồi tóm tắt ngắn gọn: “Vừa thi, vừa tìm manh mối.”
Dĩ nhiên là phải g/ian l/ận trong kỳ thi, phải đảm bảo có thứ hạng cao. Như vậy, nếu họ không lén tìm được thông tin hữu ích, thì vẫn có thể ở lại trường trong ngày nghỉ để tiếp tục quan sát.
“Nhưng mà—”
Sydel chợt nhớ ra một việc, liếc nhìn Thập Thất: “Cậu không phải không có điện thoại sao?”
Thập Thất: “...”
Đúng là không có.
Không chỉ điện thoại, mà những công cụ khác cậu cần...đều phải mua bằng tiền.
Sydel: “…” Cô hiểu rồi.
Khi cả hai trở lại lớp, thời gian thi đã trôi qua nửa tiếng.
Thập Thất quay về chỗ ngồi, tiếp tục làm bài thi, còn Sydel được dẫn vào một phòng thi riêng, làm bài thi dự phòng với thời gian tính lại từ đầu, và có một giáo viên mà cô chưa gặp bao giờ giám sát.
Cô cầm bút, nghiêm túc làm bài, nhưng càng làm càng cảm thấy có chút hoang đường, không chân thật.
Tại sao đến một thế giới đầy rẫy ma q/ủy như thế này rồi mà vẫn phải lo lắng về thành tích?
“Bíp bíp bíp…”
Thời gian trôi nhanh, chuông báo hết giờ thi vang lên. Học sinh lục tục rời khỏi lớp, tốp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734536/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.