Chàng trai với mái tóc rối bù, thân hình gầy gò, miệng dính keo đang cầm một cây gậy bóng chày, bồn chồn muốn lao ra khỏi cửa. Tuy nhiên, trước khi rời đi, cậu đã dừng lại.
Belch do dự ở trong phòng mấy giây, cậu nghĩ tới kẻ bắt cóc mình vẫn còn ở trong thị trấn, người đàn ông đó có s/úng, hình thể cũng rất vạm vỡ.
Nếu cậu cứ vậy mà ầm ầm lao ra ngoài thì khác nào mục tiêu di động hình người.
Dù cậu có cầm cây gậy bóng chày này cũng không đá/nh bại được hắn.
Sau khi suy nghĩ vài giây, Belch cảnh giác từ cửa lùi trở về.
Cậu cũng không phải đứa thiểu năng.
Belch đắc ý nghĩ, đồng thời trong lòng khen ngợi sự nhạy cảm và khả năng ứng biến của bản thân. Thậm chí cậu còn liên tưởng đến chốc nữa, sau khi gặp Sydel, làm thế nào để khoe khoang hành động của mình với chị gái một cách tự nhiên mà không lộ liễu.
“Thằng bé là một đứa trẻ chậm phát triển đáng thương, bị chế giễu và bắt nạt ở trường, cũng không biết cách chống trả hay cáo trạng. Lúc đầu, tôi rất ghét nó, vì em trai tôi bị thiểu năng trí tuệ, nên tôi cũng phải chịu rất nhiều lời chế giễu. "
Hai cái lỗ đen trên mặt người đàn ông đeo mặt nạ sáp dường như đang nhấp nháy.
Cô gái tiếp tục nói.
“Thằng bé rất thích tôi và luôn đi theo tôi. Cha mẹ tôi cũng không thích thằng bé, thậm chí đã từng bỏ rơi nó, nhưng lần nào thằng bé cũng lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734502/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.