Ngày Hàn Dục ra nước ngoài, Bạch Tấn thuê tầng ba của quầy rượu, tôi không ra sân bay tiễn Hàn Dục mà cùng Bạch Tấn đi ký hợp đồng.
Trên đường về, nhìn một đống đồ lớn trong tay, mặt tôi sùng bái, “Tiểu Bạch, anh quá trâu rồi, tất cả đồ dùng đều đầy đủ hết, thế nàychẳng phải là trùng tu xong liền có thể khai trương quán sao?”
Bạch Tấn chuyên tâm lái xe, trên gương mặt hiện lên nụ cười thản nhiên, tay cầm lái gõ nhẹ hai cái, khi quay đầu tóc rơi trên trán bị gió thổi bay lên, thật sự là quá đẹp trai.
Tôi nuốt nước miếng một cái, “Tiểu Bạch, em cảm thấy càng ngày anh càng có mùi vị.”
Bạch Tấn có chút lúng túng đỏ mặt, “Thiết kế nội thất em làm tới đâu rồi?”
Tôi sửng sốt một chút sau đó liền há miệng cười to, vươn tay vỗ hai cái nặng nề lên vai Bạch Tấn, “Tiểu Bạch, lần này coi như anh tìm đúng người, em là người giỏi nhất trong phòng thiết kế đấy. Này này này, mau quay đầu đi mua bản vẽ, em thấy bản thân đang tràn đầy ý tưởng đây!”
Bạch Tấn khẽ cười hai tiếng, nắm cánh tay đang giương nanh múa vuốt của tôi, sau đó từ từ dời xuống chế trụ cổ tay tôi, tiếp trượt đến bàn tay, nhẹ nhàng cầm lấy nó.
Tôi ngẩn ra, cảm nhận được lòng bàn tay truyền tới nguồn nhiệt ấm áp, cắn cắn môi mặt khốn hoặc nhìn, “Tiểu Bạch, anh cầm tay em làm gì?”
Bạch Tấn hơi mím môi, nhìn tôi một cái, từ từ buông ra.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-tieu-lat-tieu/3058283/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.