🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 Trần Mục thôi động Hồng Mông Thạch Tháp, trực tiếp trấn áp pháp tướng của Tịnh Vân lão tổ. 

 "Các ngươi còn đang chờ cái gì?" 

 Chân thân của Tịnh Vân lão tổ giận dữ hét lên, lão bối trưởng lão chung quanh ào ào phóng thích kiếm quang, trong chốc lát, tiên quang đầy trời, Trần Mục tránh cũng không thể. 

 Trần Dao đi theo Cự Thần binh tới chỗ tiên môn, nàng ta nhìn thấy ca ca, la lớn: "Ca ca!" 

 Trên mặt Trần Mục nở nụ cười, hắn lấy thần thuyền ra, đây là thần thuyền mạnh nhất Đông Thần quốc, không thể phá vỡ, sau khi mở tấm chắn ra, công kích chung quanh đều bị ngăn cản. 

 "Dĩnh Dĩnh, đóng tiên môn lại!" 

 Giây phút Trần Dao xông vào tiên môn, Trần Mục thông báo với Trần Dĩnh: "Ca, vậy huynh phải làm sao?" 

 "Ta có biện pháp! Nghe ta!" Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc, Trần Dĩnh chỉ có thể làm theo. 

 Có cường giả lão bối muốn đuổi theo tới nhân gian, nhìn thấy tiên môn đang khép lại, thì trở nên do dự. 

 Khuôn mặt Tịnh Vân lão tổ dữ tợn nói: "Đừng để tiểu tử kia chạy thoát, những cái khác đều không quan trọng!" 

 Mục tiêu của bọn họ là Trần Mục, Trần Dao chạy thoát không quan trọng, chỉ cần bắt được Trần Mục thì lời rồi. 

 Trần Mục trốn ở bên trong thần thuyền, mảnh không gian này sớm đã bị phong tỏa, thần thuyền cũng không có cách nào rời đi. 

 Đối mặt với cường giả Thái Thanh Tiên Cung nhìn chằm chằm, Trần Mục ngẩng đầu, nhìn chăm chú ra bên ngoài bầu trời, trong tinh không, hai đạo thân ảnh khổng lồ đang giao đấu. 

 Liên tục có ngôi sao chết đi, bóng người lão Chu càng ngày càng phai nhạt, thời gian lưu lại cho Trần Mục không nhiều lắm, hắn lấy ra hồ lô thất sắc, sau đó mở hồ lô ra, uống ngụm lớn năng lượng tinh thuần ở bên trong. 

 Sức mạnh của Trần Mục đang khôi phục nhanh chóng. 

 Tiên môn khép lại, Trần Dĩnh ôm lấy Trần Dao, Cự Thần binh hóa thành mặt dây chuyền treo ở bên hông Trần Dao. 

 "Dao Dao." 

 "Tỷ tỷ!" 

 Hai tỷ muội còn chưa kịp chúc mừng, các nàng lo lắng cho Trần Mục, không biết bây giờ hắn thế nào. 

 Ý thức của Trần Mục xuất hiện ở thức hải của Trần Dĩnh, hắn mỉm cười nói: "Dĩnh Dĩnh, ta không sao, các muội mau quay về Trần gia, bây giờ ta rất an toàn." 

 "Ca, bọn muội chờ huynh trở về!" 

 "Yên tâm đi." 

 Trần Dĩnh nghe được tin tức bình an của Trần Mục, nàng ta nhìn Trần Dao tiều tụy: "Dao Dao, muội gầy đi nhiều quá, tỷ tỷ đưa muội về nhà trước, sau này lại báo thù cho muội." 

 Trần Dao ngẩng đầu nhìn bầu trời, lẩm bẩm nói: "Ca ca, huynh nhất định phải bình an." 

 Trần Dĩnh mỉm cười nói: "Yên tâm đi, ca ca vừa mới nói với ta, bây giờ huynh ấy rất an toàn." 

 Chỉ có Trần Dao biết Thái Thanh Tiên Cung nguy hiểm cỡ nào, Trần Mục muốn rời khỏi tất nhiên là khó khăn muôn trùng. 

 Không ngừng có cường giả tấn công thần thuyền, Trần Mục ngồi xếp bằng ở boong thuyền, sau khi hắn uống năng lượng tinh thuần bên trong hồ lô thất sắc thì khôi phục rất nhanh. 

 Bóng người lão Chu càng ngày càng mờ, bây giờ chỉ có chủ động xuất kích thì hắn mới có thể rời đi. 

 Trần Mục rời khỏi thần thuyền, Xích Long Thần Mâu phá không mà đến, hắn cầm Xích Long Thần Mâu thật chặt, long văn trên cánh tay phải hiện lên, phảng phất như Chân Long hình người. 

 Lôi đình trắng bạc bao trùm toàn thân, Trần Mục động như sấm rung, cường giả chung quanh Thái Thanh Tiên Cung nhìn thấy hắn đều đang chạy trối chết, căn bản không dám đối đầu với hắn. 

 Tịnh Vân lão tổ kéo thân thể tàn phế đến trấn áp Trần Mục, nhưng Trần Mục chọn trốn tránh, hắn ẩn trốn ở bên trong Thái Thanh Tiên Cung, chọn cách an toàn. 

 Không ngừng có cường giả Thái Thanh Tiên Cung bị Xích Long Thần Mâu xuyên thủng, Tịnh Vân lão tổ cũng không làm gì được hắn, sức mạnh Hỗn Độn của Trần Mục có thể áp chế quy tắc thiên địa, cho dù là Tiên Vương cũng không có cách nào thông qua quy tắc trấn áp Trần Mục. 

 "Phần Viêm!" 

 Tịnh Vân lão tổ hét lớn. 

 Có thiếu niên đạp trên hỏa vân bay đến. 

 Trên người Phần Viêm tản ra thần lực cường đại, trong tay hắn ta ngưng tụ ra đại kích hỏa diễm, lúc đại kích khẽ động, không gian cũng đang chấn động. 

 Trần Mục biết hắn ta rất mạnh, không có lấy đá chọi đá, tiếp tục chạy trốn, chọn cách dễ xử hơn, mà cường giả Thái Thanh Tiên Cung cũng bị giết chạy trối chết. 

 "Tiêu Ngọc!" 

 Tịnh Vân lão tổ lên tiếng lần nữa. 

 Nữ tiên thân mặc bạch y từ nơi sâu trong cấm địa bước ra, nàng ta rất trẻ trung, tần sóng trên người mạnh hơn Ôn Huyền Âm, hơn nữa còn có tần sóng quen thuộc. 

 Trần Mục nhìn chằm chằm Tiêu Ngọc, trong mắt mang theo tức giận, huyết mạch của tiểu muội bị chuyển dời đến trên người nàng ta. 

 Chỉ có cao tầng của Thái Thanh Tiên Cung mới biết được thân phận của Tiêu Ngọc, hậu nhân của Chí Tôn, người kế nhiệm chân chính của Thái Thanh Tiên Cung, Ôn Huyền Âm chỉ là tai mắt che giấu người khác. 

 Phần Viêm và Tịnh Vân lão tổ thừa cơ tới gần, cường giả chung quanh Thái Thanh Tiên Cung lại kết trận lần nữa, Ôn Huyền Âm chưa bao giờ nghĩ tới, phải tập kết sức mạnh của toàn tông, mới có thể đối phó với Trần Mục. 

 Nơi xa, cường giả đứng đầu của các đại thế lực đều nhìn chăm chú về Thái Thanh Tiên Cung, bọn họ đều đang đứng ngoài cuộc, sự chú ý của bọn họ phần lớn là ở ngoài bầu trời. 

 Rất nhanh, trước mặt sau lưng Trần Mục đều có địch, ba vị cường giả liên thủ, hắn chỉ có thể bị ép phòng ngự, hắn thôi động Hỗn Độn Chung, mặc cho ba vị cường giả liên thủ, đều không thể công phá. 

 Nhưng xuôi theo công kích mãnh liệt của bọn họ, sức mạnh Hỗn Độn của Trần Mục cũng đang tiêu hao, Hỗn Độn Chung không kiên trì được bao nhiêu thời gian, hắn nhất định phải nghĩ cách phá vây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.