🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Động Thiên (2) 

 Mộ Thanh Vân nhìn sang Mộ Hồng Liên, lúc này cuối cùng cũng hiểu được tại sao nữ nhi lại khuyên ông ta đừng chọc vào Trần Mục, thực lực của hắn mạnh đến đáng sợ. 

 Mọi người đều biết đằng sau Thanh Hư Động Thiên có vị Tiên Vương đã sống qua mấy kỉ nguyên, tuy rằng vị Tiên Vương đó khí huyết suy bại nhưng cũng tuyệt đối không phải loại mà cường giả Kiếm Thần có thể so được, ngay cả Tiên Vương cũng bị hắn giết chết, cường giả Kiếm Thần có mặt ở đây đều không khỏi cân nhắc áng chừng. 

 Tiêu Đằng nhìn về phía Mộ Hồng Liên. 

 Mộ Hồng Liên cảm nhận được sát ý. 

 Mộ Thanh Vân đứng ra, trên mặt đầy vẻ tiếc hận nói: “Tiêu huynh, ai cũng không ngờ Trần Mục sẽ đột kích Thanh Hư Động Thiên, xin nén bi thương.” 

 Tống Quy Trần hơi cau mày lại, trầm giọng nói: “Nói không chừng bây giờ Trần Mục sẽ đến tiên thác.” 

 Mộ Hồng Liên gật đầu: “Hắn có thể đi đến Thái Thượng Tiên Cung, cũng có thể đến Tiêu gia, Nam Cung gia.” 

 Nghe vậy, các đại thế lực Tiên giới đều lạnh cả lưng, lão giả phía sau Tống Quy Trần lạnh giọng nói: “Ha hả, hắn dám, nếu như hắn dám đến Thái Thượng Tiên Cung, lão tổ nhất định sẽ khiến hắn một đi không trở về.” 

 Cường giả của Thái Thượng Tiên Cung có đủ sức mạnh, bởi vì trong Tiên Cung có đại năng sống từ viễn cổ, đó là chỗ dựa của bọn họ, nhưng các đại thế lực còn lại không có nội tình như thế, bọn họ đều lo lắng bị Trần Mục trộm nhà. 

 Trưởng lão của La Phù Động Thiên đều có vẻ mặt ngưng trọng, bọn họ đã từng nhắm vào Lăng Vân tông, hơn nữa còn từng kết thù với Trần Mục, bây giờ đang lo lắng Trần Mục sẽ đánh lén La Phù Động Thiên. 

 “Tiêu huynh, chúng ta đều không có tin tức của Trần Mục, hắn có đi đến tiên thác hay không rất khó nói, La Phù Động Thiên chúng ta vẫn còn nhiệm vụ khác, xin các ngươi nén bi thương!” 

 Nói xong, cường giả của La Phù Động Thiên rời khỏi động thiên phế tích, ngay sau đó, Tây Huyền Động Thiên và yêu Thần của Vạn Thú nguyên cũng lần lượt rời đi. 

 Mộ Thanh Vân chắp tay nói: “Tiêu huynh, chính ta cũng còn có chuyện, xin cáo từ trước.” 

 Cường giả của Xích Thành Động Thiên cũng rời đi theo sau. 

 Chỉ có cường giả của Thái Thượng Tiên Cung là vẫn ở gần đó, bây giờ bọn họ không dám tùy tiện truy sát Trần Mục, ngay cả Tiên Vương cũng bị Trần Mục giết chết, bọn họ bị bỏ lại thì rất nguy hiểm. 

 Thực ra nếu như cường giả Tiên giới thật sự vây đánh Trần Mục thì hắn cũng rất phiền phức, suy cho cùng át chủ bài có hạn, nhưng sau khi san bằng Thanh Hư Động Thiên, hắn đã trở nên thần bí, cường giả Tiên giới đều sợ hãi hắn, bây giờ càng thêm tan tác như chim muông. 

 Tống Quy Trần trầm giọng nói: “Tiêu động chủ, nếu như sau này có tin tức của Trần Mục thì có thể liên lạc với Thái Thượng Tiên Cung chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho tên này, cũng sẽ giúp Thanh Hư Động Thiên các ngươi báo thù.” 

 Tiêu Đằng tràn đầy lửa giận không có chỗ phóng thích, hiện giờ hắn ta chỉ có thể gật đầu, sau khi cường giả của Thái Thượng Tiên Cung rời khỏi, cường giả Thanh Hư Động Thiên ở lại đối mặt với đống phế tích. 

 Cường giả của Thanh Hư Động Thiên cũng bàng hoàng hoảng loạn, ai cũng sợ Trần Mục phục thù, nào còn dám báo thù! 

 Trần Mục trốn ở chỗ xa điều dưỡng. 

 Hắn thông qua Trấn Thiên Ấn để quan sát tình hình, tình hình không khác lắm so với dự liệu, Thanh Hư Động Thiên chỉ còn trên danh nghĩa, muốn khôi phục huy hoàng như cũ cần thời gian rất dài. 

 Trần Mục cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội. 

 Hiện giờ thế lực Tiên giới ở Vũ Châu đều hoảng sợ bất an, Trần Mục có thể đi lại tùy ý. 

 Trần Mục nhìn Nhị Ngũ Ma Thần bên cạnh, tuy rằng hắn ta không có động tĩnh gì nhưng cũng không dám sơ ý, quyết định dùng Hồng Mông Thạch Tháp để thu lại đống xương cốt này. 

 Đột nhiên nhiệm vụ hệ thống được cập nhật. 

 【Nhiệm vụ: Đánh dấu tiên thác】 

 【Phần thưởng: Tam Kiếp Tiên Đan】 

 Tam Kiếp Tiên Đan là chỉ tiên đan trải qua ba lần thiên kiếp, sau khi phục dụng tương đương với trải qua ba lần thiên kiếp, có thể tiết kiệm được rất nhiều năm tu luyện. 

 Trần Mục có chút động lòng, viên tiên đan này rất nghịch thiên, có thể thăng cấp tu vi của hắn với biên độ lớn, hắn biết tiên thác hung hiểm bao nhiêu nhưng cũng không hề do dự, chỉ cần có thể trở nên mạnh hơn, núi đao biển lửa hắn đều muốn xông vào! 

 Lúc san bằng động thiên có chỗ tiêu hao, hơn nữa ở gần long môn phế tích có tai mắt do thế lực Tiên giới lưu lại: “Sớm biết vậy thì sẽ không nói ta muốn đi tiên thác!” 

 Trần Mục tưởng rằng bản thân ở tầng thứ hai, không ngờ hệ thống ở tầng thứ ba, đi đến tiên thác nếu như bị bại lộ thì rất có thể bị bao vây. 

 Hắn không vội đến tiên thác mà ngồi xếp bằng trong rừng cây để hồi phục sức lực, Trần Mục muốn đợi sau khi tai mắt của Tiên giới biến mất thì lại đi tiên thác. 

 Nửa tháng sau. 

 Khắp nơi ở Vũ Châu đều đang bàn luận về Trần Mục. 

 “Sao hắn lại có thể trẻ như thế!” 

 Nữ thiên kiêu có mặt ở đó trông đều trang điểm xinh đẹp, nhưng tuổi của các nàng đa số đều hơn năm trăm tuổi, nghe nói Trần Mục còn chưa đến ba mươi tuổi nhưng đã có thể san bằng Thanh Hư Động Thiên, trong mắt đều phản chiếu hoa đào. 

 Ngu Tử Huyên đầy vẻ sùng bái nói: “Trần Mục không phải người mà thiên kiêu Tiên giới của chúng ta có thể so sánh, sau khi hắn độ kiếp ở Phong Lôi địa thì trực tiếp truy sát Chu Long trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, đó chính là Đại Kiếm Tiên, sau đó chạy tán loạn cả đường, cuối cùng bị ép phải bỏ mình tự nổ.” 

 Các nữ thiên kiêu đều cảm nhận được loại tuyệt vọng đó, trong mắt các nàng hiện lên tia sáng, đó là sự sùng bái đối với cường giả: “Sư tỷ, hay là ngươi đích thân mời hắn gia nhập Tử Vi Động Thiên của chúng ta, sau này có lẽ...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.