Mộ Hồng Liên đột nhiên lên tiếng: “Ta từng nghe Trần Mục nói, hắn độ kiếp xong sẽ chuẩn bị đi đến tiên thác!”
Đám người Tiêu Đằng đều chấn kinh, tiên thác là nơi vô cùng nguy hiểm, tu tiên giả vào đó không ai có thể sống sót rời khỏi, nhưng Trần Mục đi đến đó bọn họ chắc chắn không yên tâm, nếu như hắn lấy được tạo hóa sống sót rời đi thì chắc chắn là uy hiếp càng nghiêm trọng!
“Ta đề nghị nhân cơ hội này vây đánh hắn!”
Tiêu Đằng nhìn về phía Tống Quy Trần và Mộ Thanh Vân.
Tống Quy Trần gật đầu, trầm giọng nói: “Được, ta trở về Thái Thượng Tiên Cung trước mời sư thúc tổ xuất quan, xem tiểu tử hắn có thể tạo nên cơn sóng gì!”
Nghe vậy, đám người đều vui mừng, sư thúc tổ của Thái Thượng Tiên Cung chính là thượng phẩm Kiếm Thần, Tiêu Đằng phụ họa nói: “Ta cũng quay về xin viện binh!”
Mộ Thanh Vân nghiêm túc nói: “Hắn dám uy hiếp nữ nhi của ta, Xích Thành Động Thiên ta cũng phải vây quét hắn!”
Mộ Hồng Liên bị dọa đổ đầy mồ hôi lạnh, nàng ta không muốn Xích Thành Động Thiên kết thù với Trần Mục, nàng ta biết sự đáng sợ của Trần Mục, tuyệt đối không thể chọc vào.
“Vậy được, chúng ta tập hợp ở long môn phế tích, ta sẽ liên lạc với cường giả của La Phù Động Thiên và Tây Huyền Động Thiên, còn cả Yêu Thần của Vạn Thú nguyên và cả cường giả của Vũ Châu Cổ tộc.” Trong mắt Tiêu Đằng sát ý đã quyết, cho dù át chủ bài của Trần Mục có nhiều hơn nữa, không tin hắn có thể trốn được vòng vây của thiên la địa võng.
Mộ Hồng Liên biết Trần Mục chắc chắn sẽ không đến tiên thác, đoán chừng là dùng tiên thác để di dời sự chú ý của thế lực Tiên giới, mục đích của Trần Mục không chỉ có những thứ này, hắn còn phải tra rõ những thế lực nào muốn đối phó với Lăng Vân tông.
Cường giả của Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên lần lượt rời khỏi, bọn họ chuẩn bị đi đến long môn phế tích, tập hợp ở chỗ đó, sau đó vây quét Trần Mục.
Mộ Hồng Liên theo Mộ Thanh Vân quay về Xích Thành Động Thiên, bọn họ đi đến cung điện, xung quanh không có ai, Mộ Hồng Liên nghiêm giọng cảnh cáo: “Phụ thân, tuyệt đối đừng chọc đến Trần Mục, đó là sự tồn tại mà chúng ta không trêu chọc nổi!”
Mộ Thanh Vân nhàn nhạt nói: “Hồng Liên, yên tâm, Tiên giới của chúng ta có nhiều thế lực như vậy, hắn có lợi hại hơn nữa cũng không tạo nổi bọt sóng gì đâu!”
Mộ Hồng Liên cau mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Phụ thân, người không biết hắn đáng sợ bao nhiêu đâu, trong tay hắn có rất nhiều át chủ bài, nếu như chúng ta chọc vào hắn thì chắc chắn tai vạ đến nơi, ngài phải tin tưởng ta!”
Thần sắc Mộ Thanh Vân khẽ tụ lại, ông ta trầm giọng nói: “Hồng Liên, về chuyện này chúng ta không phái cường giả đến long môn phế tích thì sẽ bị các thế lực khác nghi ngờ, nói thật nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện!”
Mộ Hồng Liên vốn muốn khuyên nhủ nhưng nghĩ đến tiên thác chỉ là kế nghi binh của Trần Mục, nàng ta cảnh cáo nói: “Phụ thân, nếu như kế hoạch lần này thất bại, sau này tuyệt đối đừng chọc đến Trần Mục.”
“Được, ngươi quay về nghỉ ngơi trước đi, đừng nghĩ đến chuyện này nữa.” Mộ Thanh Vân cảm thấy Mộ Hồng Liên là bị dọa phát ngốc, thế mà lại đi lo lắng những chuyện này.
Mộ Hồng Liên biết sự kinh khủng của Trần Mục, chỉ hy vọng Xích Thành Động Thiên sẽ không làm chuyện ngốc nghếch.
Đêm hôm đó.
Các đại thế lực xuất phát tiến về long môn phế tích, chỗ đó cách tiên thác rất gần, Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên đều phái ra lượng lớn cường giả, còn lấy ra đủ loại sát khí.
Ngày hôm sau, ba tôn Yêu Thần của Vạn Thú nguyên nhận lời mời đi đến long môn phế tích, ngày thứ ba, cường giả của La Phù Động Thiên và Tây Huyền Động Thiên chạy đến long môn phế tích.
Trần Mục phát giác được động tĩnh của bọn họ ở phía xa, những người này tự cho rằng đã cách tiên thác khá xa, tương đối ẩn mình, nhưng không biết là đã bị bại lộ.
Sau khi phần lớn cường giả của Thanh Hư Động Thiên rời khỏi, Trần Mục đã đến bên ngoài Thanh Hư Động Thiên.
Thanh Hư Động Thiên ở sâu trong dãy núi, chung quanh có vật chất Tiên giới dày đặc, Trần Mục rút kiếm ra, tiên quang tử sắc xoẹt qua hư không, động thiên bí cảnh bị xé toạc ra lỗ hổng.
Trần Mục thả người đi vào Thanh Hư Động Thiên.
Động chủ và đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, còn có lượng lớn lão bối cường giả tiến đến long môn phế tích, Trần Mục muốn để cho thế lực Tiên giới biết sự lợi hại của hắn.
Bí cảnh bị xé ra lỗ hổng, chẳng mấy chốc sẽ bị tu tiên giả phát giác được, còn có cường giả Kiếm Tôn canh giữ ở Thanh Hư Động Thiên, bọn họ lập tức bay lên không trung.
Trần Mục thôi động sức mạnh Hỗn Độn, sương xám bao trùm khắp Thanh Hư Động Thiên, quy tắc ở đây bị áp chế, tu tiên giả đều không thể trốn thoát, có Kiếm Tôn hét lên: “Bày trận!”
Một nhóm tu tiên giả bay lên không trung, Trần Mục nhấc tay, Lôi Đình Tổ Văn ngưng kết trong tay sau đó một tia lôi đình trắng bạc phá không bay lên, tu tiên giả bày trận ở phía xa rơi xuống giống như sủi cảo.
Đám tiểu bối chạy trối chết.
Trần Mục muốn phá hủy Thanh Hư Động Thiên, hắn cũng không đồ sát tu tiên giả đang hoảng loạn bỏ chạy, chỉ lạnh giọng nhắc nhở: “Kẻ nào cản ta, chết!”
Đám tiểu bối nào dám ngăn cản Trần Mục, thi nhau chạy ra bên ngoài động thiên, lão bối Kiếm Tôn tức giận nói: “Làm càn, chỗ này là Thanh Hư Động Thiên, ngươi dám!”
Vẻ mặt Trần Mục lãnh đạm nói: “Hôm nay, ta chính là muốn san bằng Thanh Hư Động Thiên!”
lão giả Kiếm Tôn kia bỗng nhiên tỉnh ra, ông ta đoán được gì đó: “Ngươi là Trần Mục của Lăng Vân tông?”
“Chính là ta!”
Giọng nói tang thương vang lên.
Kiếm Tôn kia vui mừng khôn xiết gọi: “Lão tổ tông!”
Trần Mục nhìn vào chỗ sâu trong Thanh Hư Động Thiên, có tia lục quang đằng không bay đến, một bước mấy trăm trượng, sức mạnh Hỗn Độn áp chế quy tắc nhưng không thể áp chế sức lực cường đại của ông ta.
Vị lão giả thân hình khom còng kia trông có vẻ nhỏ bé nhưng lại cho người ta áp bách còn to lớn mạnh mẽ hơn núi, Trần Mục khẽ cau mày, hắn biết trong động thiên có đại năng tọa trấn, nhưng hôm nay cho dù là ai thì hắn cũng phải san bằng Thanh Hư Động Thiên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]