Bản thể của Nguyệt Linh Hi trở về từ chỗ sâu trong tinh không, lần trước tiếp xúc ngắn ngủi đã biết được chỗ sâu trong tinh không cần sự trợ giúp của Thần quốc, Khương Phục Tiên muốn lấy được nhiều tin tình báo hơn.
“Xem như tuần trăng mật đi.”
Trần Mục nắm lấy tay cửa Khương Phục Tiên, bọn họ nói chuyện muốn đi du lịch cho người trong nhà biết, Trần Dĩnh nghe xong thì hưng phấn nói: “Ca, muội cũng muốn đi.”
“Dĩnh Dĩnh, để lần sau đi.”
Trần Mục dứt khoát từ chối thỉnh cầu của Trần Dĩnh, dù sao thì thời gian có thể ở chung với sư tỷ không có nhiều.
Khương Phục Tiên nhẹ nhàng nói: “Dĩnh Dĩnh, tuần trăng mật chính là phải đi hai người, tỷ tỷ không tiện giải thích.”
Trần Dĩnh mở to hai mắt, bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra: “Muội hiểu rồi, hai người mau đi đi.”
Trần Mục và Khương Phục Tiên bước lên thần thuyền, con thuyền này nhanh hơn so với thuyền tiên bình thường, đi đến Lan Hải cũng chỉ mất nửa ngày, bọn họ chuẩn bị ở đây qua đêm.
Khương Phục Tiên thay một chiếc váy trắng có thắt lưng dài qua gối, gió biển thổi qua, chân ngọc trắng nõn vô cùng bắt mắt, Trần Mục để trần thân trên, mặc một chiếc quần cộc màu đỏ.
Phu thê hai người mười ngón đan nhau, bọn họ đi chân trần thong thả dạo bước trên bờ biển, gió biển mằn mặn, ánh mặt trời thoải mái, đây là cuộc sống mà bọn họ mong muốn.
“Phu quân, đợi khi nào tu luyện Bất Diệt Kinh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3734949/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.