Triệu Phi Yến rụt cổ lại, vốn cảm thấy còn khá thú vị, nghe xong lời nhắc nhở của Tần Nghê Thường thì bay mất suy nghĩ muốn náo động phòng.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bắt đầu ăn thức ăn trên bàn, sơn hào hải vị được chuẩn bị vẫn còn rất nhiều, tối nay bọn chúng ăn no một bữa, Trần Hãn còn mang cho Đại Tráng rất nhiều đồ ăn.
Trần Dao nhìn Trần Tô và Trần Đồng hoạt bát đầy sức sống trong viện tử thì có chút tò mò, cười hỏi: “Hai người các ngươi sao lại vui vẻ như thế.”
Trần Đồng vui vẻ đáp: “Tam thúc kết hôn rồi, sau này ta có thể có đệ đệ muội muội rồi.”
Trần Tô gật đầu, phấn khích nói: “Đúng vậy, ta thích muội muội, sau này trong nhà sẽ càng náo nhiệt.”
Trần Hạo và Tạ Nhã đi qua: “Hai đứa các ngươi mau về nghỉ ngơi đi, đừng chơi ở ngoài nữa.”
Bọn họ sợ hai đứa nhóc này sẽ đi náo động phòng, Trần Tô và Trần Đồng nghe lời về phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm.
Ánh mặt trời rạng rỡ chiếu vào trong phòng.
Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng lúc mở mắt ra, hai người ngồi dậy cùng nhau duỗi người.
“Ngủ ngon thật!” Khương Phục Tiên vươn tay nhéo gương mặt tuấn tú của Trần Mục, trên mặt tràn đầy ý cười.
Trần Mục nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp băng nhuận của Khương Phục Tiên, sau đó gãi nhẹ lên mũi của nàng ta.
Khương Phục Tiên nhẹ nhàng nói: “Phu quân, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta rời giường trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3734948/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.