Huyền Vận Thần hậu cũng mỉm cười lắc đầu, lời nói thấm thía nói: "Bây giờ ngươi là nữ thần, phải dè dặt, loại lời này đừng có nói ở bên ngoài."
"Biết ạ."
Khương Phục Tiên nở nụ cười dí dỏm đáng yêu.
Huyền Vận Thần hậu vừa cười vừa nói: "Yên tâm, mẫu thân thương lượng cùng với phụ hoàng ngươi trước, sắp tới sẽ thông báo cho mọi người, đoán chừng phải khiến rất nhiều người thất vọng!"
Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau cười một tiếng.
"Bá mẫu, sư tỷ muốn theo ta về nhân gian một chuyến, còn xin ngài phê chuẩn." Trần Mục trịnh trọng nói.
Huyền Vận Thần hậu trầm giọng nói: "Gần đây tình hình ở Thần Vực rất đặc thù, Phục Tiên, ngươi kế thừa Quang Minh thần vị, có sức mạnh không thua gì Hắc Ám Nữ Thần."
Trần Mục nhìn về phía Khương Phục Tiên, không ngờ rằng bây giờ vị hôn thê lại có sức mạnh không thua gì Mạn Đà La.
Khương Phục Tiên lắc đầu: "Mẫu hậu, Mạn Đà La rất phù hợp để xây dựng lại thần đình, Thần tộc cần phải đoàn kết, sau khi ta đưa sư đệ trở về nhân gian, rất nhanh liền sẽ trở về."
Huyền Vận Thần hậu gật đầu đồng ý: "Phục Tiên, ngươi trở thành Chân Thần, cho dù muốn ở lại nhân gian cũng rất khó, chỗ đó có tồn tại cấm chế đặc thù, nếu như ngươi ở đó quá lâu, cho dù là Thần tộc cũng sẽ phải chịu trời phạt."
Khương Phục Tiên khẽ nhíu mày, trước lúc nàng ta bế quan, đám người Huyền Vận Thần hậu không có từng nói chuyện này, hiện tại mới nhắc đến, chắc chắn chính là muốn đánh tan suy nghĩ trở về của nàng ta.
Trần Mục âm thầm thề, phải đăng lâm tuyệt đỉnh, đánh vỡ tất cả cấm chế, sống cuộc sống mình muốn.
Thời điểm chạng vạng tối, Huyền Vận Thần hậu tới tìm Đông Hoàng, thương lượng việc này với ông ta: "Tiểu Trần rất không tệ, không bằng nhân cơ hội công khai mối hôn nhân này."
Đông Hoàng mỉm cười gật đầu: "Nữ nhi của chúng ta kế thừa thần vị chí cao của Thần tộc, thật sự là hời cho tiểu tử này."
Huyền Vận Thần hậu ngược lại cảm thấy bọn họ rất xứng đôi, Đông Hoàng phái người thông báo cho quý tộc Đông Thần quốc, bảo bọn họ buổi sáng ngày mai đến Thái Sơ thần điện cử hành hội nghị.
Ngày hôm sau, ánh nắng tươi sáng.
Trần Mục và Khương Phục Tiên được gọi đến Thái Sơ thần điện.
Trong thần điện có cường giả lão bối và thiên kiêu quý tộc của Đông Thần quốc, còn có cường giả và thiên kiêu của các gia tộc khác, mọi người đều nghi hoặc về nguyên nhân Đông Hoàng thông báo cho bọn họ tới.
Mạn Đà La đi vào Quang Minh Thần Điện, thần điện vốn dĩ náo nhiệt đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Đông Hoàng đứng tại chỗ cao, vẻ mặt ông ta nghiêm túc nói: "Mọi người may mắn tề tụ tại Thái Sơ hoàng thành, bản hoàng cũng có tin tức tốt muốn nói với mọi người."
Nghe thấy lời của Đông Hoàng, mọi người đều hứng thú, muốn biết là tin tức tốt gì.
"Bản hoàng quyết định nói cho mọi người biết tin tức Phục Tiên và Trần Mục đã đính hôn."
Sau khi Đông Hoàng nói xong, toàn bộ Quang Minh Thần Điện đều chấn động, sự kinh ngạc trong mắt cường giả Thần tộc lộ rõ trên mặt, ngay đến cả tiểu bối thiên kiêu cũng đều trợn mắt há mồm.
Mạn Đà La đã sớm phát hiện ra quan hệ của bọn họ không tầm thường, không nghĩ tới bọn họ lại là loại quan hệ này.
Trần Mục nhìn vị hôn thê ở bên cạnh, hai người mười ngón đan xen, bọn họ không cần giấu diếm gì nữa, Thần tử và Thần nữ Thần tộc quăng ánh mắt hâm mộ với bọn họ.
Rất nhiều Thần tộc bày tỏ không hiểu, bởi vì Trần Mục là phàm nhân, Khương Phục Tiên là Thần nữ cao quý, hơn nữa bây giờ nàng ta kế thừa Quang Minh thần vị, là Quang Minh Nữ Thần, đặt ở viễn cổ đều là một trong số chí cao thần.
Đây là quyết định của Đông Hoàng, không Thần tộc nào dám phản bác, bọn họ chỉ có phần hâm mộ.
Trên mặt Huyền Vận Thần hậu mang theo vui mừng.
Khương Vũ Thần cũng công nhận Trần Mục.
Lôi Hoan Âm hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ kỹ càng cảm thấy rất hợp lý, Trần Mục là thiên kiêu Nhân tộc mà mẫu thân của nàng ta nhìn trúng, có thể đính hôn với Khương Phục Tiên cũng rất bình thường.
Đông Hoàng quyết định mở tiệc chúc mừng.
Khương Phục Tiên nhìn về phía Trần Mục, đuôi lông mày hơi nhướn, trong mắt mang theo một chút kiêu ngạo, dường như đang biểu thị công khai chủ quyền.
Bây giờ sau khi hôn ước của bọn họ được công khai cũng có thể phòng ngừa những nữ thiên kiêu khác đánh chủ ý lên Trần Mục.
Sau khi tuyên bố hôn ước, Trần Mục và Khương Phục Tiên nắm tay rời khỏi Quang Minh Thần Điện, cuối cùng bọn họ cũng có thể tùy ý du ngoạn tại Thái Sơ hoàng thành, không cần che giấu cái gì.
Cường giả các tộc ở Thần Vực cùng chứng kiến việc công khai hôn ước của bọn họ, rất nhanh Thái Sơ hoàng thành liền bắt đầu nghị luận, Khương Phục Tiên và Trần Mục dạo chơi ở nơi sâu trong hoàng thành.
Chạng vạng tối, Đông Hoàng và Huyền Vận Thần hậu cử hành yến hội chúc mừng, cường giả các tộc gửi lời chúc phúc.
Trần Mục và Khương Phục Tiên không hề xuất hiện, bọn họ không thích náo nhiệt, hai người ở Phục Tiên các chúc mừng.
Khương Phục Tiên đích thân ra tay nấu cơm, Trần Mục phụ trách giúp đỡ vị hôn thê, hai người chuẩn bị xong một bàn đầy món ngon phong phú, rượu ngon tiên quý, hương bay khắp viện.
Mạn Đà La đột nhiên xuất hiện trong đình, nàng ta mỉm cười yêu mị: "Muội muội, không mời tỷ tỷ uống hai chén sao?"
Tiếng cười trong đình bỗng nhiên biến mất.
Không khí vốn đang ấm áp bị Mạn Đà La phá hỏng, Khương Phục Tiên lạnh giọng nói: "Ngươi có việc?"
Mạn Đà La mỉm cười nói: "Xác thực là có việc, lần này thành lập thần đình, ta quyết định để ngũ đại thần quốc tiếp tục tồn tại, các đại thần quốc có thể duy trì hình thức thống trị trước kia, nhưng nhất định phải phục tùng khống chế của thần đình."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]