Khương Phục Tiên vòng qua Mạn Đà La, nàng ta xuất hiện ở trước người Trần Mục, khóe miệng giương lên độ cong mê người, mặt mày ngậm ý cười, lanh lảnh nói: "Tiểu sư đệ, sư tỷ thích yên tĩnh, cùng ta trở về nghỉ ngơi."
"Sư tỷ, ta trở về cùng tỷ." Trần Mục hưng phấn gật đầu, cảm giác đã rất lâu không nhìn thấy vị hôn thê, có rất nhiều lời muốn nói với nàng ta.
Mạn Đà La nhìn bọn họ rời đi.
Không khí vốn dĩ đè nén đột nhiên biến mất.
Khương Phục Tiên xuất hiện kinh diễm, thần lực của nàng ta sâu không thể lường, cao tầng các tộc đều biết, địa vị của Đông Thần quốc sẽ tăng lên trên diện rộng.
Mạn Đà La tiếp tục tổ chức hội nghị Thần tộc, bây giờ nàng ta có đối thủ cạnh tranh cần phải đề phòng.
Phục Tiên các.
Sau khi Khương Phục Tiên trở về, liền phân phó: "Trúc Vân, bất kì người nào tới thăm hỏi, đều khéo léo từ chối."
"Vâng, điện hạ."
Hạ Trúc Vân cung kính gật đầu.
Khương Phục Tiên chẳng kiêng nể gì dẫn Trần Mục về phòng, vừa mới vào phòng, nàng ta lập tức vội không kịp chờ ôm lấy vị hôn phu, không còn cường thế nữa, trở nên dịu dàng săn sóc, dịu dàng nói: "Phu quân."
"Có nhớ ta hay không?"
Khương Phục Tiên dí dỏm hỏi.
Trần Mục ôm chặt vị hôn thê, hôn bên mặt trơn bóng như ngọc của nàng ta: "Mỗi ngày đều nhớ."
Khương Phục Tiên dựa vào lồng ngực Trần Mục, thân thể mềm mại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3732900/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.